Tịnh Minh...
Tịnh Minh... Tịnh Minh không hiểu gì cả...
Mắt anh chớp nhẹ một cái, đôi môi trơn bóng cùng gương mặt mê hoặc, chậm rãi hôn lên đôi môi đỏ mọng của Tịnh Minh.
Cô ngã về phía sau, khi hơi thở của Lận Lâm tới gần, bàn tay đưa về phía sau chống đỡ: "Đeng~" một tiếng, ngón tay của cô đập vào đàn tranh của Lận Lâm.
Tiếng đàn vang lên kia giống như một tiếng kinh ngạc vừa thốt ra, khiến môi Lận Lâm và Tịnh Minh lệch đi, ánh mắt anh vẫn đen láy, kinh ngạc nhìn môi cô. Cô vẫn khẽ nhếch môi, ánh mắt từ bị mê hoặc biến thành mơ màng, sau đó thì không hiểu gì nữa. Anh không hôn cô, hít một hơi thật sâu rồi buông Tịnh Minh ra, tay anh run rẩy cầm hộp cơm suýt chút nữa đánh rơi, dùng hai tay mới có thể nắm chắc, "Anh.."
"Anh cũng muốn như vậy, không phải sao?" Cô hít một hơi thật sâu rồi nói nhỏ, "Anh thật lòng nói cho em biết, em muốn thật sự yêu đương với Lận Lâm, em muốn biết hiện giờ anh đang suy nghĩ gì... Tại sao lại không hôn em?" Cô nhẹ giọng hỏi, "Anh không biết... vì lòng tốt mà từ chối người khác cũng làm họ tổn thương sao, không hôn em cũng là..." mắt cô nhìn thẳng về phía trước, thấp giọng nói, "Không muốn hôn em thì thôi tại sao lại làm giống như sắp hôn, không muốn người khác quan tâm đến mình thì anh phải làm cho em ghét anh... hoặc là phải làm cho em hận anh chứ?"
Dáng môi anh nhìn như trẻ con bất kể khi mím môi hay mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-diet/1835111/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.