"Ta nói rồi, đừng nghĩ rằng Nhan gia đại tiểu thư chỉ là một cái bao cỏ bình hoa."
Nhan Tiêu lạnh lùng nói.
Nhan Tiêu biết thù hận của Lăng Dịch Hằng với nàng đã tích góp từng chút một đến mức độ nhất định rồi, nếu không sẽ không đợi Lạc Tử Tịch vừa tiến vào phòng ngủ liền bắt đầu công kích nàng, hắn giơ lên bình hoa sứ bên cạnh ném về phía nàng, hảo một nam nhân không phong độ! Nhan Tiêu lập tức phun trào, nếu không phải nàng phản ứng nhanh, trước tiên* một cước mau lẹ đá văng nam nhân kia ra, bây giờ người đầu rơi máu chảy nhất định là nàng. Nguy hiểm thật...
*Nguyên văn 先下手为强Tiên hạ thủ vi cường: Câu này trích trong Tôn Tử binh pháp, ngoài ra nó còn 1 về nữa là "Hậu thủ vi tai ương" (vế đối mà). Ý nghĩa là ra tay trước là dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau thì sẽ bị thua thiệt (tai ương).
Nhan Tiêu nàng có thể ở giữa bầy lang sói mà bình yên đến giờ, chẳng lẽ không có một hai kỹ năng phòng thân hay sao? Lăng tiên sinh hình như đã quên nàng ở nơi hỗn loạn thế nào, nàng là nữ nhân hơn nữa bộ dạng còn rất tốt, dựa vào thân phận của nàng vì sao nàng không hay mang theo bảo vệ xuất môn? Nhan Tiêu rất muốn cười sự ngu xuẩn của Lăng Dịch Hằng, ngay cả điểm ấy còn không nghĩ đến vậy mà đã dám ra tay công kích nàng ở cự li gần, kia không phải tự mình tìm chết sao?
"Ngươi... Ngươi..."
Trong mắt Lăng Dịch Hằng tràn ngập sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-diep-tinh-nhan-chien/1365449/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.