Edit: Đá bào 
Beta: Gió 
Trong khoảng lặng ngắn ngủi, Cố Thanh Sương nhìn người đàn ông với đôi mắt đen nhánh. Ánh mắt xinh đẹp ấy nhìn anh hồi lâu, cảm xúc nhất thời cũng bị tác động, cũng không biết là xuất phát từ giác quan thứ sáu của người phụ nữ hay điều gì khác. 
Trong lòng cô có một dự cảm không lành, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn mối quan hệ giữa hai người sẽ nằm ngoài tầm kiểm soát của cô mất. 
Cho đến khi đôi môi mỏng của Hạ Tuy Trầm khẽ động, trầm giọng nói: “Thanh Sương, căn phòng này có hai phòng ngủ, em có thể chọn phòng nào tùy thích. Nếu còn không yên tâm, anh có thể cho em mượn hai vệ sĩ canh giữ ở trước cửa.” 
Ai mà ngủ còn muốn vệ sĩ kè kè bên ngoài, huống chi lại không phải làm việc gì xấu. 
Cố Thanh Sương không còn lời gì để nói, anh đã nói như vậy, cô mà còn náo loạn muốn đi ra ngoài, sợ là càng dễ làm người khác hiểu lầm. Cô cố tỏ ra bình tĩnh đi về phía phòng khách, chậm rãi trả lời: 
“Lời này là anh tự nói nhé, chứ em không hề nghĩ như vậy.” 
Hạ Tuy Trầm ánh mắt thâm thúy, nhìn khuôn mặt trắng nõn thanh tú của cô tỏ ý không sao cả, còn muốn tránh mặt anh. 
Anh đột nhiên nổi hứng muốn trêu chọc cô. 
“Tin tưởng anh dễ dàng như vậy sao?” 
Cố Thanh Sương suýt chút nữa đã vấp ngã, khi cô quay lại nhìn anh, đôi môi đỏ mọng cắn chặt: “Em tin 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam/2824370/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.