Sau khi ngọn nến cháy hết, không còn có tia ánh sáng nào trong căn hộ nữa.
Dụ Tư Tình ở trong bóng tối, lên tiếng bảo ảnh cởi quần áo ướt sũng ra, để tránh bị cảm lạnh, hai người rất bình tĩnh nói chuyện, Hạ Vân Tiệm cởi nút áo sơ mi ra trước, theo động tác lặng lẽ, cởi bỏ đặt ở mép sô pha, quần cũng cởi xuống. Chỉ còn trên người chiếc quần tứ giác màu xanh đậm.
May mắn thay, không có tiếng sấm sét bên ngoài nữa, cũng không có ánh chớp như muốn xé toạc bầu trời chiếu vào.
Ngón tay Dụ Tư Tình mò mẫm lên tấm thảm mỏng trên sô pha, đưa qua, trong lúc vô tình chạm vào xương ngón tay lạnh lẽo của người đàn ông, chuyện xảy ra tiếp theo giống như không thể khống chế được, Hạ Vân Tiệm thấp giọng nói muốn xem chỗ bầm tím trên cánh tay cô, cũng cởi áo cô ra.
Khoảng cách gần như vậy, hơi thở của anh nồng đậm, khi đến được da thịt của cô, theo bản năng cô giãy dụa hai giây lại không hiểu sao không còn chống cự nữa.
Đầu óc Dụ Tư Tình rối tung lên, nằm trên sô pha luôn trượt xuống, phải giơ tay lên ôm chặt tấm lưng đầy cơ bắp của người đàn ông, móng tay nhẹ nhàng bấm vào người anh, từ phòng khách đến phòng ngủ chính, trái tim đập dữ dội không dứt, nặng nề, giống như muốn cướp đi sinh mệnh yếu ớt của cô vậy.
Sau đó, cô nằm yên trong chiếc chăn mềm mại, bị thắt lưng anh đè lên.
Bên tai, là tiếng hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam/2824168/chuong-101.html