Vân Nhật Sam ngạc nhiên trước từng câu nói của Nguỵ Kính Dụ. Ánh mắt ngẩng lên, lập tức đối diện với sự nhu tình ấm áp hiện rõ. Thoáng chốc cô luống cuống, nhưng bản thân cũng vì sự trách móc mà chột dạ né tránh không dám đối diện.
Khác nào cô mới là người vô tâm đâu.
Nguỵ Kính Dụ di chuyển lại gần, nhẹ nhàng nâng gương mặt nhỏ. Khiến tầm mắt cô đối diện với người đàn ông lần nữa.
“Không rời khỏi tôi nữa. Bỏ suy nghĩ đó đi. Số tiền mà em nợ tôi. Trực tiếp đem em ra trả là được rồi.”
Giọng nói người đàn ông có vẻ run run, như đang cố gắng truyền đạt rõ tâm tình qua cô vậy. Nguỵ Kính Dụ đưa tay lau nước mắt. Lập tức lại gần ôn nhu hôn lên nơi khoé mắt.
“Không khóc nữa nhé…”
Không thể phủ nhận, khi Vân Nhật Sam khóc, trái tim người đàn ông vậy mà nhói lên khó chịu.
Trông Vân Nhật Sam khóc không ít lần, có lẽ là khi lén lút nhìn cô đến mộ phần của mẹ, nước mắt rơi lã chã từng giọt. Nguỵ Kính Dụ hắn đã thấy không ít. Bản thân lúc đầu cũng kiên định luôn tự cho rằng đối với Vân Nhật Sam hắn sẽ không vượt quá vạch mức giới hạn.
Vậy mà lần này lại chính Nguỵ Kính Dụ hắn làm cô khóc, thoáng chốc bản thân cũng thấy hắn thật không ra gì.
Vân Nhật Sam vì mấy lời này, liền muốn trốn tránh ngẩng mặt qua hướng khác. Nhưng sau đó Nguỵ Kính Dụ tức khắc ôm chặt vào lòng hắn.
Cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam-chi-mang/3594384/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.