Nguỵ Kính Dụ ngả lưng ra sau, nhưng một tay vẫn giữ chặt ngay điểm eo nhỏ. Lần nữa lên tiếng ra lệnh.
“Rót rượu cho tôi.”
Chưa kịp thích nghi nên gương mặt Cảnh Vương bàng hoàng thấy rõ. Vài phút trước còn đuổi người kia ra, giờ lại chủ động kêu rót rượu.
Vân Nhật Sam nhìn chai rượu, lại ngửi mùi rượu nồng. Cô còn vấn đề cần nói với Nguỵ Kính Dụ, nên người đàn ông này không thể uống say được.
“Anh không được uống nữa.”
Toàn bộ người trong căn phòng không khỏi tròn mắt nhìn. Lần đầu có người lại dám ra lệnh như thế với Nguỵ Kính Dụ.
Thế là bọn họ tầm mắt đảo xem phản ứng Nguỵ Kính Dụ rốt cuộc như nào. Kết quả người đàn ông không nói gì.
Nguỵ Kính Dụ nhìn xuống gương mặt nhỏ, không hiểu sao với lời cô nói. Hắn lại không tức giận, ngược lại còn ngồi im như thế.
“Không uống rượu thì thế bằng thứ khác, em đừng cho rằng có thể ra lệnh cho tôi.”
Vân Nhật Sam ngước nhìn người đàn ông, bàn tay vội vàng rót một ly nước lọc đưa đến. Nguỵ Kính Dụ vậy mà liền cầm lên rồi uống.
Cả một quãng thời gian, người trong phòng không khỏi thay hết chai rượu này đến chai rượu khác. Còn Nguỵ Kính Dụ lại phải ngồi uống nước lọc.
Vân Nhật Sam không biết bao giờ mới có thể kết thúc. Cô không thích khung cảnh hiện tại, liền trực tiếp chủ động lên tiếng với người đàn ông.
“Tôi có chuyện muốn nói riêng với anh.”
Người đàn ông hơi cau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-dam-chi-mang/3594380/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.