Editor: hemaniko
Thái độ của Tống Kiêu Kiêu vô cùng bình thường, không có thái độ khinh thường, cũng không quá nhiệt tình.
Nghe được lời nói của Tống Kiêu Kiêu, Lưu Du San nhất thời sửng sốt, nhưng ngại xung quanh có nhiều người đang nhìn, bà thụ sủng nhược kinh* gượng cười hai cái.
*Được sủng ái mà lo sợ.
Tấn Sóc Ngôn lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó nói với Lưu Du San: " mẹ, người đi tắm rửa rồi nghỉ ngơi đi, bên công ty con còn có cuộc họp, đoán chừng giữa trưa là có thể về ăn cơm"
Nói xong Tấn Sóc Ngôn liền xoay người đi, vẻ mặt Lưu Du San nhìn con trai muốn nói lại thôi, cuối cùng lại im lặng.
Tống Kiêu Kiêu biết nghi hoặc trong lòng của Lưu Du San, nhưng cô không có ý định nói ra.
Bảo mẫu đứng một bên nhìn thoáng qua vẻ mặt của Tống Kiêu Kiêu, thấy cô không bài xích lúc này mới đem bao bố cũ rách xuống phòng bếp.
Lưu Du San thấy tình cảm của An An với Tống Kiêu Kiêu thân thiết lên nhiều, tuy trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng không nói gì nhiều. Bà đi vào phòng ngủ của mình, vì bà đã lớn tuổi nên không thể di chuyển lên xuống lầu dễ dàng nên Tấn Sóc Ngôn liền bố trí phòng bà ở tầng trệt.
Tống Kiêu Kiêu nhìn đồng hồ treo tường tinh xảo trong phòng khách, hiện tại mới 10 giờ, liền mang theo An An ra vườn chơi ô tô chạy bằng điện.
Tấn Sóc Ngôn mua biệt thự có sân rất lớn, đủ cho An An chơi đùa.
Tống Kiêu Kiêu nhìn sân vườn lớn, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-nam-chinh-nguoc-van/231818/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.