“Lại gấp gáp đuổi mình đi như vậy rồi, cậu thậtlà, nói cho mình nghe một chút đi, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, cái gì làm chomột Diêm Hỏa chú trọng hình tượng lại phải chật vật như vậy, thành thật khaira, có phải là vì mẹ của hai tiểu tử kia không?” Tạ Tiêu rất thông minh suyđoán, còn cố ý làm bộ đang cầm micro dí vào miệng Diêm Hỏa, nói thật, lúc nàythấy Tạ Tiêu rất có khí chất của chó con.
“Cậu rốt cuộc muốn nói gì? Có phải chê tôi bây giờ chưa đủ phiền toái không?”Diêm Hỏa nghe Tạ Tiêu nói, không có tí ý muốn nào cho anh biết sự thật, ngượclại càng nhìn anh phòng bị. Lúc này trong lòng Diêm Hỏa vì bị Kĩnh Huyễn cựtuyệt vẫn còn đau, anh cũng không muốn rước thêm mấy cái cười nhạo của tên quỷ TạTiêu này.
“Mình chỉ muốn biết có chuyện gì xảy ra với cậu, cậu nói ra biết đâu mình còngiúp được. Thế nào, đề nghị này tốt chứ”. Tạ Tiêu lần này đúng là vì biết DiêmHỏa xảy ra chuyện, chiêu trò gì cũng đều vứt đi hết, vẻ mặt còn vô cùng chânthành.
“Cậu có thể giúp tôi cái gì, việc của mình còn không giải quyết được.” Diêm Hỏacăn bản cũng không tin Tạ Tiêu có thể giúp mình, vẻ mặt rất khinh bỉ nhìn vẻmặt ta rất muốn biết của Tạ Tiêu.
“Cái này cậu cũng không biết à, các cụ Trung Quốc ta có câu người đứng xem sángsuốt, cho nên bây giờ cậu nói cho mình nghe đi, biết đâu mình lại lập tức chocậu một đề nghị tốt.” Tạ Tiêu xuất hết vốn liếng ra nói, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954112/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.