“Không phải nguyên nhân từ phía anh, chỉ làchuyện của em”. Kính Huyễn nhìn ánh mắt thương tổn của Diêm Hỏa trong lòng cũngthấy không dễ chịu. Nhưng cô cũng không muốn cho anh một lời cam kết không chắcchắn, như thế chẳng khác nào cho anh một tia hi vọng, đã hi vọng sẽ có thấtvọng, tổn thương, cô lại không biết rõ tâm ý của mình, sau này sẽ quyết định rasau.
“Em đừng lừa gạt anh, anh biết rõ không xứng đáng với em, em ra ngoài đi, anhmuốn yên lặng một mình.” Diêm Hỏa nhắm mắt lại, không để mình rơi nước mắttrước mặt Kính Huyễn, chỉ về phía cửa kêu cô ra ngoài, lý trí của anh đã ở trênbờ vực sụp đổ.
“Diêm Hỏa, em...” Kính Huyễn nhìn người đàn ông trước mặt, trong lòng khôngkhỏi chua xót, định nói lại bị anh cắt đứt.
“Em đừng nói gì nữa, anh chỉ cần yên lặng một mình là được rồi, anh là bệnhnhân, anh cũng cần nghỉ ngơi, cho nên em đi ra ngoài đi” Diêm Hỏa không muốnnghe Kính Huyễn nói nữa, cầu khẩn cô đi ra, anh chưa bao giờ nghĩ mình lại cóngày khổ sở như vậy, có thể đây chính là báo ứng.
“Ừm, vậy em đi ra ngoài, tối em lại đến”. Kính Huyễn đau lòng nhìn Diêm Hỏa,nghĩ thầm để anh ấy lại một mình cũng tốt, lúc đó anh ấy sẽ biết anh ấy và mìnhkhông xứng đôi đến cỡ nào. Kính Huyễn trong lòng rất tư ti, chẳng qua lúc nàyanh yêu cô đến chết được, nhưng đến lúc cô trở nên béo phì xấu xí, chắc chắntình yêu này sẽ không thuận lợi như thế.
Sau khi Kính Huyễn đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954110/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.