“Oa, thằng nhóc này có phải cậu muốn ăn cho tanghèo phải không, đúng là thằng tiểu tử thúi mà” Chủ quán có ý là giỡn với DiêmHỏa, nhưng tay nhanh so hơn với miệng, đã đem nồi nước sôi ở trong bếp tớitrước mặt Diêm Hỏa, trên mặt còn mang theo nụ cười.
“Ăn tự nhiên, tôi còn nhiều món muốn ăn lắm, là ông nói mời khách đấy, chủ quánlâu mới mời khách, có cơ hội tốt như vậy tôi tại sao lại không tận dụng đượcchứ” Hai người giống như là có thói quen chung đụng, Diêm Hỏa không một chútnào giả bộ, dường như khi tới nhà hàng này thì Diêm Hỏa thay đổi hết hình tượngbên ngoài của mình vậy.
“Tiểu tử thúi, nghe cậu nói xong làm như tôi là người keo kiệt lắm vậy, xongngay đây, hai người trước hết tìm một chỗ ngồi xuống đi, chờ tôi quay vào lấyít đồ ra nữa là có thể ăn rồi” Chủ quán cười vui vẻ, thúc giục Diêm Hỏa tự mìnhđi tìm một chỗ để ngồi xuống, còn chính mình thì đem vợt vớt thức ăn bên trongnồi, đặt vào cái chén nhỏ bên cạnh.
“Anh đừng cho là tôi nói lung tung, chẳng qua là tôi thật không nhìn ra thì ra côngtử nhiều tiền như anh mà cũng biết mấy quán nhỏ kiểu này, mà còn quan hệ rấttốt với mọi người nữa chứ” Kính Huyễn cùng Diêm Hỏa tùy tiện tìm một chỗ đểngồi xuống, Kính Huyễn nhìn xung quanh trong nhà hàng, khá nhỏ, tuy nhiên nókhông thể so sánh với các nhà hàng nhỏ mà bẩn khác, có thể nói nó rất sạch sẽvà chỉnh tề, trên mặt đất không có khăn giấy khách ăn ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954057/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.