“Cậu phải ăn một chút, cậu xem bộ dạng bây giờcủa cậu như thế nào, không còn là dáng vẻ Kính Huyễn đầy sức sống như trước kianữa.” Mật Nhu đem chén đặt trên bàn bên cạnh giường, dùng sức kéo Kính Huyễn từtrên giường lôi dậy.
“Mình thật sự là không muốn ăn.” Kính Huyễn bị Mật Nhu mạnh mẽ túm lên ngồi ởtrên giường, sắc mặt tái nhợt thanh âm yếu ớt nói.
“Câu không ăn thì mình sẽ dẫn Dương Lịch tới đây.” Mật Nhu uy hiếp Kính Huyễn,nhìn bộ dạng bây giờ của Kính Huyễn, còn không chịu ăn, như thế thì thân thểlàm sao chịu nổi.
“Không cần, mình không muốn nhìn thấy anh ta” Kính Huyễn mất khống chế nói, côhèn yếu lựa chọn cách trốn tránh, cô sợ nghe được sẽ khiến cõi lòng mình tannát.
“Cậu không thể cứ trốn tránh như vậy, bây giờ cậu nên cùng Dương Lịch hai mặtmột lời nói rõ với nhau mới đúng, cái bộ dạng bây giờ của cậu, còn một ít điểmlà giống Kính Huyễn.” Mật Nhu nói xong cũng muốn gọi điện thoại cho Dương Lịch,lại bị Kính Huyễn đoạt lấy điện thoại di động.
“Không cần nói cho anh ta biết chỗ này, nếu không, mình sẽ rời khỏi đây ngaylập tức.” Kính Huyễn nhìn Mật Nhu nghiêm túc nói, giữ điện thoại thật chặttrong tay mình.
Đang lúc hai người còn đang đứng nhìn nhau, thì chuông cửa đột ngột vang lên:“Leng keng leng keng” làm cả hai đều nhìn thẳng vào mắt nhau, lo sợ.
“Cậu chờ một chút, mình đi ra trước mở cửa.” Mật Nhu nghe tiếng chuông cửa vẫnkhông ngưng kêu, không thể làm gì khác hơn là đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2954004/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.