“Không được, trước tiên ăn sáng xong rồi nói,công việc lát nữa làm sau” Diêm Hỏa không đem văn kiện đưa cho Kính Huyễn, chỉđặt ở bên cạnh bữa sáng muốn Kính Huyễn ăn sáng trước.
“Tôi không có thời gian giỡn với anh, rốt cuộc anh có muốn trả lại cho tôi haykhông.” Kính huyễn duỗi cánh tay hướng đến Diêm Hỏa đang cầm văn kiện, đúng lúcchuông điện thoại vang lên, cô không thể làm gì khác hơn là nghe điện thoại,buông tha cho Diêm hỏa.
“Alo, ai vậy.” Kính Huyễn không nhìn trên màn hình điện thoại di động xem aigọi tới, cho nên vừa bắt máy liền hỏi là ai.
“Là anh, Kính Huyễn.” Điện thoại di động bên kia truyền đến thanh âm trầm thấpcủa Húc Nhật.
“Húc Nhật, tìm em có chuyện gì vậy?” Kính Huyễn không hiểu vì sao sớm như vậyHúc Nhật gọi điện thoại tìm cô.
“Chẳng lẽ không có việc gì thì không gọi cho em được sao?” Ở bên kia Húc Nhậtgiả bộ khổ sở nói, nghe Kính Huyễn nói chuyện tinh thần phấn chấn, vậy hẳn làsống ở chỗ kia rất tốt.
“Không có gì, chỉ là tò mò hỏi một chút, sao hôm nay anh rãnh rỗi gọi điệnthoại cho em vậy?” Kính Huyễn nghĩ bình thường vào lúc này Húc Nhật đang rất làbận rộn, như thế nào bây giờ lại có thời gian rãnh rỗi?
“Anh muốn gọi điện thoại hỏi thăm em một chút, đã khỏe lên chút nào chưa.” HúcNhật một bên vội vàng ký văn kiện, vừa gọi điện thoại cho Kính Huyễn, chỉ cóđiều lúc này Kính Huyễn không nhìn thấy mà thôi.
“Mới một ngày em làm sao biết có đỡ hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2953980/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.