“Kính Huyễn, em đừng như vậy nữa mà có được haykhông? Anh biết rõ mình sai lầm rồi mà, em đừng chán ghét anh nữa được haykhông?” Diêm Hỏa nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Kính Huyễn, trong lòng càng sợ KínhHuyễn sẽ chán ghét mình hơn, nên cố gắng năn nỉ giải thích với Kính Huyễn.
“Tôi nói anh ra ngoài, anh có nghe thấy không?” Kính Huyễn biết hiện giờ mìnhcần phải tỉnh táo, không muốn nghe Diêm Hỏa giải thích. Cô hiện tại rất tứcgiận, nhìn thấy tên đầu sỏ trước mắt này thì Kính Huyễn càng cảm thấy giận hơn.
“Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại lớn tiếng như vậy?” Mẹ Diêm và bà nội Diêmđang ở dưới lầu chờ Kính Huyễn xuống ăn cơm, đợi một lát cũng không thấy KínhHuyễn đi xuống, lại nghe thấy Kính Huyễn to tiếng, nên tưởng có chuyện gì xảyra liền vội vàng chạy lên lầu xem thử.
“Không có sao, mẹ, mọi người xuống trước đi, con và Kính Huyễn nói chuyện mộtchút rồi xuống” Diêm Hỏa thấy mẹ mình đi lên, liền đi tới đẩy bà ra khỏi phòng,để mình giải thích với Kính Huyễn trong phòng.
“Mẹ người làm sao vậy? Có phải chú khi dễ mẹ hay không?” Đình bảo bối đi ra từphía sau mẹ Diêm, đi tới bên Kính Huyễn hỏi.
“Đứa ngốc, mẹ không có chuyện gì đâu? Ngoan các con ra ngoài trước đi, mẹ thayquần áo một chút rồi ra.” Kính huyễn miễn cưỡng nặng ra nụ cười nhìn hai bảobối của mình nói.
“A, vậy mẹ phải xuống nhanh lên nha, Thím Trương làm rất nhiều đồ ăn mà mẹthích đó” Đình bảo bối không nói gì thêm liền cùng mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2953966/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.