“Hai đứa các con thành thật khai báo cho mẹ, mẹDiêm nói có đúng sự thật hay không?” Kính Huyễn nghiêm túc nhìn hai bảo bốihỏi.
“Đúng vậy, tụi con quyết định muốn đến nhà bà nội, mẹ cũng đi theo tụi conchứ.”Bạch Hoan vui vẻ nói, còn muốn kéo Kính Huyễn cùng mình nhanh chóng đi.
“Mẹ Diêm có phải nói với các con chuyện gì, nên hai con mới đồng ý đi theo?”Kính Huyễn thật bị chọc cho tức chết, hai đứa tiểu quỷ này thế nào hôm nay lạikhông chịu ủng hộ mình.
“Không có, là chùng con tự muốn đi, không phải do bà nội nói” Bạch Đình mỗi câuđều gọi bà nội đến ngọt xớt.
“Thật là bị hai đứa các con làm cho tức chết mà, rốt cuộc hai đứa có phải là domẹ sinh hay không vậy?” Nếu không phải hiện giờ chân của Kính Huyễn bị thươngnhất định phải đem hai đứa phản đồ này đánh một trận.
“Em hiện tại đành phải bằng lòng đi theo bọn anh thôi” Diêm Hoả thành công thựchiện xong kế hoạch, anh biết hai người trưởng bối khoa trương sẽ dễ dàng thuphục được Kính Huyễn.
“Anh nói tôi còn biện pháp nào nữa hay sao, anh nhớ cho tôi “thù” này nhất địnhtôi sẽ trả”, hừ quân tử báo thù mười năm chưa muộn, mặc dù cô là phụ nữ nhưngchờ mấy năm nữa cũng không quan hệ.
“Sớm như vậy không phải tốt hơn hay sao, anh ôm em xuống xe” Diêm Hoả tốt bụngtính tới ôm Kính Huyễn xuống xe.
“Tránh ra không cần anh ôm tôi tự mình đi xuống được rồi” Kính Huyễn mất hứngđẩy tay Diêm Hoả ra, đến nhà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2953959/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.