Dọc theo đường đi Kính Huyễnnhiệt tình chào hỏi đồng nghiệp đi vào phòng làm việc của Húc Nhật, thưký bên ngoài phòng làm việc của Húc Nhật đã sớm biết Kính Huyễn sẽ đến,vừa nhìn thấy Kính Huyễn liền nhiệt tình giúp Kính Huyễn gõ cửa.
“Mời vào.” Trong phòng làm việcHúc Nhật đang mải miết vào văn kiện, vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, ngay cả đầu cũng lười phải nâng lên trả lời.
“Tổng tài, giám đốc Kính Huyễn tới.” Thư ký lễ phép nói với Húc Nhật.
“Oh “` Em tới rồi, em ngồi trước đi, anh xong ngay đây, Hi Vi cô đi pha tách cà phê.” Húc Nhật từ trongđống văn kiện ngẩng đầu lên, mặc dù chỉ là mấy câu nói đơn giản, nhưngđồng thời cũng biểu hiện ra đặc biệt của mình với Kính Huyễn, bởi vìbình thường ngay cả chào hỏi Húc Nhật cũng lười nói, huống chi kêu thưký đi pha cà phê, nhưng đây đối với với thư ký là thấy mà không thểtrách.
Kính Huyễn cứ đợi như vậy cũngđược nửa giờ rồi, trong lúc này Kính Huyễn không ngừng nhìn thấy HúcNhật nghe điện thoại, ký giấy tờ, mình cũng không tiện nói muốn rời đi,không thể làm gì khác hơn là lúc nhàm chán nhìn tạp chí để trên mặt bàn, cà phê cũng không biết là uống chén thứ mấy, Kính Huyễn chờ đợi cũngmau được giấc ngủ.
“Được rồi, oa, đã qua lâu nhưvậy à? Kính Huyễn em bực mình sao?” Cuối cùng làm xong chuyện Húc Nhậtvươn tay lên duỗi lưng mỏi, nhìn đồng hồ, cũng đã qua hai giờ rồi, nhìnthấy Kính Huyễn ngồi trên sô pha nhìn tài liệu, ngượng ngùng hỏi.
“Không có, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-dua-tre-dung-chay/2953862/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.