Tin này khiến Vương Như Lan vui mừng khôn xiết, "Hay quá! Dọn về tốt lắm, dù sao cũng là đứa trẻ lớn lên trong nước, bên ngoài có tốt đến đâu, sao bằng được ở nhà phải không? Lại đây, lại đây, ăn nhiều vào, ăn nhiều vào..."
Bà nhiệt tình khôn tả, đũa không ngừng gắp thức ăn cho Khương Thanh Lê, chồng đĩa cơm của cô thành một ngọn núi nhỏ.
Còn cậu con trai ruột thì hoàn toàn bị bỏ rơi qua một bên.
Khương Thanh Lê không nhịn được cười, cô cũng được thấy anh hòa hợp với gia đình như thế nào.
Địa vị này xem ra thực sự có chút không cao lắm.
Bởi vì tâm trạng Vương Như Lan vui vẻ, sau bữa tối, bà lại kéo Khương Thanh Lê ở lại trò chuyện. Mối quan hệ giữa hai người hòa hợp vui vẻ, thân thiết như chị em, bà nhất quyết giữ Khương Thanh Lê lại nghỉ đêm tại đây.
Khương Thanh Lê đương nhiên không có ý kiến gì, còn nói với Vương Như Lan: "Lần này đến, con còn mang quà cho dì và chú, là bộ quần áo con tự thiết kế cho hai vị trước đây, hy vọng dì chú đừng chê."
"Ôi dào, làm gì có chuyện đó, đồ con thiết kế, chắc chắn là tốt nhất rồi, hơn hai năm trước, dì đã thấy tác phẩm của con rồi, đặc biệt xuất sắc, đừng nói chi bây giờ con còn là nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế nữa." Vương Như Lan không ngớt lời khen ngợi Khương Thanh Lê.
Khi nhìn thấy bộ quần áo, bà càng thích thú vô cùng, "Thời Nguyện à, con thực sự đã đ.á.n.h trúng tim dì rồi! Màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053469/chuong-721.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.