Cô không khỏi nheo mắt cảm thán: "Hóa ra trước giờ em đều không biết, cảnh đêm ở thành phố M lại đẹp đến thế."
Thẩm Như Phong cười xoa đầu cô, nói: "Trước đây, em chỉ chăm chăm tiến lên phía trước, nên không có thời gian ngắm nhìn phong cảnh. Bây giờ em đã hoàn thành ước mơ của mình rồi, sau này có thể dừng lại, thong thả chiêm ngưỡng cảnh đẹp trên đường. Tương lai, anh sẽ cùng em ngắm nhìn!"
Câu nói phía sau của anh khiến Khương Thanh Lê vô cùng xúc động, cô cười đến mắt cũng cong lại, vui vẻ đáp: "Vâng..."
Không xa, có người đang bán kẹo bông gòn.
Khương Thanh Lê chỉ vừa liếc nhìn về phía đó, Thẩm Như Phong lập tức đi qua, mua cho cô một cây, thậm chí còn là hình dáng giống như một bó hoa.
Khương Thanh Lê mắt sáng rỡ.
Đây là lần đầu tiên, sau khi cha ruột cô qua đời, có người không chút do dự mua cho cô món ăn vặt như vậy khi đang đi dạo phố.
Thẩm Như Phong đưa kẹo bông gòn cho cô, nói với cô: "Cầm lấy ăn đi, một lúc nữa tan mất."
"Vâng!"
Khương Thanh Lê lập tức đón lấy, c.ắ.n một miếng, kẹo bông gòn tan ngay trong miệng.
Trước kia làm gì cũng thấy đắng, chưa kịp nếm trải chút ngọt ngào nào.
Còn bây giờ, chỉ một chút ngọt ngào nhỏ nhoi này cũng khiến cô như phát hiện ra một chân trời mới.
Thẩm Như Phong nhìn ánh mắt thỏa mãn và vui sướng của cô, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
Hai người dạo bước khắp các con phố lớn nhỏ.
Cuối cùng đi đến bờ sông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053455/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.