Học trưởng cũng ở Hải Thành, cô ấy đương nhiên là biết, bởi vì sư tỷ trước đây có nói với cô rồi.
Chỉ là hai chữ này, đối với cô mà nói, rốt cuộc cũng có chút lâu rồi không nghe thấy.
Từ khi cô ra nước ngoài đến nay, không còn ai nhắc đến thành phố này nữa.
Lúc này lại một lần nữa nhìn thấy, những chuyện ở Hải Thành năm ấy, dường như cũng lần nữa diễn lại trong não cô, vị trí nơi trái tim cô, vẫn dấy lên những gợn sóng lăn tăn.
Khương Thanh Lê đè nén cảm xúc trong lòng xuống, nhắn lại cho học trưởng một câu: "Dạ vâng ạ."
Sau khi thương định xong với anh ta, ngày hôm sau, Khương Thanh Lê liền chuẩn bị quà, trực tiếp gửi về trong nước.
Mấy ngày sau, bên phía Thẩm Như Phong đã nhận được.
Mở ra xem, liền phát hiện bên trong có hai món quà.
Một món là khuyết măng sét bằng đá quý Sapphire kiểu dáng tinh xảo, món còn lại là một chiếc đồng hồ đeo tay tinh tế.
Thẩm Như Phong có chút bất ngờ, liền nhắn tin hỏi bên phía Khương Thanh Lê: "Sao lại tặng hai món quà?"
Bên phía Khương Thanh Lê trả lời khá nhanh, cô nói: "Em cảm thấy một món không đủ để đáp lại sự quan tâm, chăm sóc của học trưởng trong hơn một năm qua.
Món quà học trưởng cứ yên tâm nhận đi, cũng không phải là món quà đặc biệt đắt tiền đâu, chỉ hi vọng học trưởng đừng chê."
Khương Thanh Lê đã nói vậy, Thẩm Như Phong cũng không tiện nói gì thêm.
Anh cũng hiểu, cô ấy không muốn mãi chiếm tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053417/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.