Chẳng mấy chốc, Khương Thanh Lê đã đi đến cuộc hẹn.
Chu Kỳ đưa cô đến một quán ăn gia đình, không phải loại quá cao cấp, nhưng khá kín đáo, mỗi chỗ ngồi đều có bình phong gỗ che chắn.
Sau khi ngồi xuống, Chu Kỳ gọi món đặc sản của quán, mời Khương Thanh Lê ăn.
"Trước đây chị có xem trên mạng, thấy mọi người giới thiệu quán này, em nếm thử đi…"
Trên bàn còn có nước ép trái cây.
Nhưng Khương Thanh Lơ có chút đãng trí, cũng không để ý, chỉ đến khi uống vào mới cảm thấy mùi vị nước ép có chút kỳ lạ.
"Đây là nước ép gì vậy?"
Khương Thanh Lê uống vào, mặt nhăn hết lại.
Chu Kỳ nói: "Không phải nước ép đâu, đây là món mới của quán, chị thấy khá ngon."
Khương Thanh Lê cũng thấy ngon, nhấp từng ngụm nhỏ và nửa ly.
Món ăn nhanh chóng được dọn lên đầy đủ, Chu Kỳ cũng bắt đầu đi vào vấn đề chính, hỏi cô: "Dạo này trông em tâm trạng không được tốt, có chuyện gì xảy ra sao?"
Khương Thanh Lê cầm đũa lên ăn, nghe lời của sư tỷ, liền lắc đầu, nói: "Không có, em ổn mà."
"Thôi đi, em ổn hay không, lẽ nào chị không nhìn ra?" Chu Kỳ không chút do dự bóc trần cô, "Từ lúc em bị thương ở đầu đến giờ, suốt ngày đãng trí, chị sớm muốn hỏi em rồi, vết thương này của em là do đâu? Sao nghiêm trọng vậy? Còn nữa, có phải có người bắt nạt em không? Nếu có, em cứ nói với chị, có lẽ… chị không giúp được em nhiều, nhưng giúp em giải tỏa bớt tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053375/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.