Khương Thanh Lê lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, cảm xúc sợ hãi rất lâu sau vẫn chưa thể nguôi ngoai, cô không kiềm chế được mà rơi nước mắt.
Thẩm Như Phong không còn cách nào khác, đành đưa cô đến ngồi trên sofa, kiên nhẫn vỗ về.
Một lúc sau, Khương Thanh Lê mới thoát khỏi cơn hoảng sợ.
Sau khi bình tĩnh lại, nhìn thấy mình vẫn còn nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Như Phong, cô có chút ngại ngùng.
Lúc nãy cảm xúc căng thẳng quá, cô đã không nhận ra mình đã làm gì, hơn nữa, nước mắt khóc gần như dính hết lên áo anh.
Khương Thanh Lê xấu hổ đến mức tai đỏ ửng, "Xin lỗi, lúc nãy em quá xúc động, áo của anh... để em lau cho anh nhé..."
Cô không dám nhìn vào vết bẩn trên tay áo, vội vàng lấy giấy ăn.
Thẩm Như Phong tự mình lấy giấy, lau qua loa rồi nói với cô, "Không sao đâu, đừng bận tâm nữa, tối về giặt một cái là được."
Sau đó anh hỏi Khương Thanh Lê, "Tên kia, thường xuyên làm những chuyện như vậy sao?"
Khương Thanh Lê hiểu ra anh đang nói về ai, liền lắc đầu, "Không có, trước đây... nhiều lắm là lúc em về nhà gặp hắn, hắn sẽ buông lời khiếm nhã vài câu, em không thèm quan tâm thì cũng chẳng sao, lần này là lần đầu tiên hắn tới tận nhà..."
Khương Thanh Lê cũng nhận ra, việc mình sống một mình ở đây có chút không an toàn.
Thẩm Như Phong nhíu chặt mày, "Xem ra hắn ta đã có ý đồ bất chính từ trước rồi."
Khương Thanh Lê hít hít mũi, nói: "Sau chuyện hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053342/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.