Hoắc Tư Ngự thong thả gõ phím hồi đáp: "Người thì không sao, không bị ảnh hưởng quá lớn, chỉ là tai bay vạ gió, hơi có chút oan ức."
Hứa Thanh Thu thở phào nhẹ nhõm.
Vừa thương xót Thẩm Khanh Khanh, vừa tức giận với hành vi của Hoắc Lan Tâm.
"Cô ta ngày càng không ra thể thống gì nữa! Lớn tuổi như vậy rồi, đâu còn là trẻ con, sao có thể làm loạn như thế chứ? Những năm nay, nhà họ Hoắc đã quá nuông chiều, nên bọn họ mới được đằng chân lân đằng đầu, lần này đến lần khác.
Cô ta thật sự cho rằng nhà họ Hoắc chúng ta, cái gì cũng nhận sao? Đứa con nuôi kia của cô ta, ở nước ngoài chơi bời phóng túng thế nào, tưởng nhà mình không biết gì sao?
Trước đây chỉ là giữ thể diện, không muốn nhắc tới thôi, lần này cô ta lại không biết điều đến mức này!"
Hoắc Vân Trạch ở bên kia dỗ vợ, "Đừng tức nữa, em đã tức một lúc lâu rồi, vì bọn họ mà tức giận không đáng."
Hứa Thanh Thu mắng luôn cả anh ta: "Nếu không phải do anh trước giờ nuông chiều bọn họ, làm sao có chuyện hôm nay? Đã đâu phải em gái ruột thịt gì, những năm qua sự chiếu cố của chúng ta với những nhánh bên đó đã quá đủ rồi!
Em cảnh cáo trước, từ nay về sau, không cho anh quản chuyện bên đó nữa, nếu dám quản, xem em xử lý anh thế nào!"
Hoắc Vân Trạch bị vợ trừng mắt, đương nhiên không dám phản kháng chút nào, còn giơ ngón tay thề: "Vợ yên tâm, anh nghe em hết, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053269/chuong-521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.