Hai người rời khỏi công ty, bên ngoài chiếc xe của Hoắc Tư Ngự đang đậu sẵn.
Hắn mở cửa ghế phụ, để cô lên xe, rồi mình mới lên ghế lái.
Thẩm Khanh Khanh thấy vậy, liền hỏi: "Hay là để em lái đi?"
Lâm Tiêu đã đi xử lý chuyện của hai mẹ con Hoắc Lan Tâm rồi, không thể quay lại nhanh như vậy được, đại ca nhà họ Hoắc định tự mình lái xe chở cô sao? Hoắc Tư Ngự lắc đầu, "Không sao, chân anh đã đỡ nhiều lắm rồi, sẽ không xảy ra tình trạng cứng đờ nữa đâu."
Thẩm Khanh Khanh nghe hắn nói vậy, cũng không khăng khăng nữa.
Thế nhưng, sau khi cả hai đều lên xe, Hoắc Tư Ngự lại không lập tức khởi động xe.
Thẩm Khanh Khanh hơi nghi hoặc, "Sao không đi vậy?"
Vừa dứt lời, cô đã nhìn thấy bóng người kia nghiêng người lại gần mình, cuối cùng ôm chầm lấy cô.
Đầu óc Thẩm Khanh Khanh lập tức đơ luôn.
Đây là... chuyện gì vậy???
"Phải nói với em một câu xin lỗi."
Giọng nói trầm ấm từ tính của Hoắc Tư Ngự vang lên bên tai Thẩm Khanh Khanh, "Tối hôm đó khi anh đến thăm cô ta, anh đã nói rõ rồi, nhưng không ngờ Hoắc Vãn Âm và cô của anh vẫn không chịu từ bỏ, còn tới làm tổn thương em, khiến em phải chịu ức lớn như vậy."
Thẩm Khanh Khanh vốn dĩ đã bình tĩnh lại, lúc này trong vòng tay hắn, nghe hắn nhắc lại, nỗi chua xót trong lòng lại bị kéo lên.
Tuy nhiên, có sự an ủi của hắn, cô cảm thấy, cũng đáng...
Thẩm Khanh Khanh nói với giọng ấm ức: "Thì ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053267/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.