Một nhóm người rì rầm bàn tán, cuối cùng Thẩm Khanh Khanh cảm thấy, những người này đã đưa ra cho cô một đống ý kiến dở tệ.
Nếu cô thực sự dám lôi người ta về phòng, lao tới rồi giải quyết, anh cả Hoắc nhất định sẽ bị dọa cho chạy mất dép, thu dọn đồ đạc ngay trong đêm để quay về Kinh Đô!
Không thể nghe theo, không thể nghe theo.
Thôi thì cô vẫn dựa vào chính mình vậy.
Mọi người cùng nhau ăn uống, chúc tụng, đến tối muộn hơn, bánh kem được mang tới, mọi người cùng hát bài chúc mừng sinh nhật, chờ thọ tinh cắt bánh.
Thẩm Khanh Khanh chụp ảnh, đăng lên weibo.
Sau khi về nhà, Hoắc Tư Ngự ngồi trên ghế sofa xử lý tài liệu.
So với sự tập trung chuyên tâm trước kia, hai tai không nghe chuyện bên ngoài, thì bây giờ anh lại thỉnh thoảng nhìn xem giờ trên điện thoại.
Lúc này, anh mở trang điện thoại ra, liền thấy thông báo Thẩm Khanh Khanh đăng lên weibo.
Anh nhìn chằm chằm vào dấu chấm đỏ đó vài giây, cuối cùng nhấn vào xem.
Trong ảnh, Thẩm Khanh Khanh chụp thọ tinh, đương nhiên cũng chụp cả một số người bạn đang vây quanh.
Trong đám đông, Hoắc Tư Ngự nhìn thấy một bóng dáng vô cùng nổi bật.
Chu Thừa Nghiêu cũng ở đó sao? Hoắc Tư Ngự không khỏi nheo mắt lại.
Sự trầm ổn vốn có của anh, trong khoảnh khắc này bỗng chốc sụp đổ.
Anh chủ động nhắn tin cho Thẩm Khanh Khanh, hỏi: "Sắp kết thúc chưa?"
Thẩm Khanh Khanh thấy vậy, lập tức trả lời: "Chắc là sắp xong rồi!"
Hoắc Tư Ngự không nhắn tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053247/chuong-499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.