Lúc này, trong gác xép rõ ràng đã được bày trí, trông rất ấm cúng.
Trên sàn còn trải t.h.ả.m mềm mại, ánh đèn vàng hiu hắt cũng đặc biệt dịu dàng và đẹp mắt.
Giữa hai chiếc ghế dài còn có một chiếc bàn trà nhỏ, trên đó bày đầy đồ ăn thức uống.
Thẩm Khanh Khanh vô cùng ngạc nhiên thích thú.
"Ở đây cũng có thể ngắm sao luôn!"
Hơn nữa còn không có muỗi!
Trong không khí thoang thoảng hương thơm của hoa.
Nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong đáy mắt cô, khóe miệng Hoắc Tư Ngự cũng cong lên, nói: "Vừa rồi thấy em thất vọng như vậy, nên anh đã hỏi nhân viên khách sạn, không ngờ thật sự có vị trí có thể ngắm sao. Ở đây thì không phải lo bị muỗi đốt nữa."
"Wow! Anh Hoắc, anh thật tuyệt quá!" Thẩm Khanh Khanh vui sướng vô cùng, sao tối nay cô lại không nghĩ ra nhỉ!
Không thể trách cô được, đều là do mấy chị em trong nhóm chat đưa ra ý kiến dở hơi, họ bảo là sân thượng, tâm trí cô liền bị lôi kéo đến sân thượng mất rồi, làm sao mà nghĩ đến gác xép hay gì khác chứ.
Tâm trạng phấn chấn, cô bước lại gần, cảm thấy căn phòng nhỏ trên gác xép này, nhìn thế nào cũng thấy thích.
Tất nhiên, quan trọng nhất là, nơi này do Hoắc Tư Ngự chuẩn bị cho cô!
Hoắc Tư Ngự ngồi xuống chiếc ghế dài bên cạnh, nói với Thẩm Khanh Khanh: "Nằm xuống mà ngắm đi."
"Ừ."
Thẩm Khanh Khanh gật đầu, lập tức ngồi xuống, tựa lưng vào ghế.
Hoắc Tư Ngự ngồi bên cạnh cùng cô, cả hai đều không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053238/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.