Nói chuyện với mẹ khá lâu, Thẩm Khanh Khanh tắt điện thoại, không còn buồn ngủ nữa, lại một lần nữa lấy hết can đảm.
Liệu cô có thể có lần thứ hai không? Cô không dám, cũng không chắc chắn.
Nhưng trong lòng có một giọng nói rất rõ ràng, cô không muốn từ bỏ người đó...
Vì chuyện này, đêm đó Thẩm Khanh Khanh hơi mất ngủ.
Sáng hôm sau đến công ty, cô tình cờ gặp Chu Thừa Nghiêu đến bàn công chuyện.
"Khanh Khanh, xong việc chưa? Tối nay đi ăn cùng nhé?" Chu Thừa Nghiêu nhiệt tình tự nhiên mời.
Thẩm Khanh Khanh không từ chối, "Được thôi."
Dù sao bây giờ hậu kỳ dự án của công ty là cô đang theo dõi, cô cũng có một số vấn đề cần trao đổi chi tiết với Chu Thừa Nghiêu.
Nhưng cô không để ý rằng sau khi cô đồng ý, trên mặt Chu Thừa Nghiêu lộ ra một nụ cười vui vẻ.
Nhà hàng ăn tối do Chu Thừa Nghiêu đặt.
Sau khi bàn xong mấy vấn đề công việc, Thẩm Khanh Khanh không còn gì để nói.
Ăn được một nửa, cô không nhịn được mà thẫn thờ.
Chu Thừa Nghiêu nhận ra, liền lên tiếng hỏi: "Khanh Khanh, em đang nghĩ gì vậy?"
Thẩm Khanh Khanh tỉnh lại, phát hiện bản thân vừa lại thẫn thờ, hơi ngại ngùng lắc đầu.
"Chúng ta thân thiết như vậy, có gì không thể nói chứ? Nếu gặp khó khăn, em cứ nói ra, chúng ta có thể cùng nhau giải quyết." Thần sắc Chu Thừa Nghiêu rất nghiêm túc, cũng toát lên vẻ đáng tin cậy.
Trong lòng Thẩm Khanh Khanh, anh cũng giống như Thẩm Như Phong, đều là anh trai của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053216/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.