Sau khi ăn sáng cùng Bạc Yến Châu, Hứa Sơ Nguyện cùng anh đến sân bay tiễn Hoắc Vân Trạch và Hứa Thanh Thu.
Hoắc Tư Ngự cũng đi cùng, còn có cả Hoắc Tư Hàn.
Hoắc Tư Hàn hôm nay phải trở về đoàn phim, thời gian khá gấp nên đi cổng khác.
Hứa Sơ Nguyện có chút lưu luyến không nỡ rời xa gia đình.
Hứa Thanh Thu cũng vậy, trước khi chia tay, cô quay lại ôm con gái, dặn dò: "Nhớ chăm sóc bản thân thật tốt, xong việc thì về Kinh Đô ngay, biết chưa?"
"Vâng, con biết rồi."
Hứa Sơ Nguyện ôm mẹ xong, cũng ôm cha một cái, "Ba, ba cũng phải chú ý sức khỏe, đừng làm việc quá mệt, con sẽ nhớ mọi người."
Hoắc Vân Trạch nghe thấy sự quan tâm của cô con gái cưng, cảm động không thôi, cũng nói với cô: "Được, con cũng phải nghe lời ba, nếu bị ức hiếp, không được giấu ba mẹ, nhất định phải nói với ba, ba sẽ đứng ra bảo vệ con!"
"Vâng! Con sẽ làm vậy!"
Hứa Sơ Nguyện gật đầu.
Hoắc Tư Ngự cũng muốn nói điều gì đó.
Nhưng cha anh đã nhìn anh trước.
Biểu cảm dịu dàng yêu chiều lúc nãy, khi chuyển sang anh liền biến thành khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, "Còn mày, khi nào cưới được vợ thì hẵng về nhà. Không cưới được thì thôi, muốn ở đâu thì ở."
Hoắc Tư Ngự, "..."
Anh có phải con ruột không vậy? Hứa Thanh Thu nhịn cười, cũng định nói gì đó với con trai thì đột nhiên nhìn thấy miệng của anh. Cô ngạc nhiên hỏi: "Miệng con sao vậy?"
Hoắc Tư Ngự đương nhiên biết tại sao, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053212/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.