Bạc Yến Châu cũng như ý khen ngợi hai đứa trẻ, "Ba biết các con rất giỏi, lúc khác ba sẽ dẫn các con đi ăn thật lớn!"
"Vâng ạ!"
Hai đứa trẻ cười vui vẻ, sau đó giục ba, "Ba xem kế hoạch của bọn con trước đi!"
"Được."
Bạc Yến Châu gật đầu, bắt đầu lật xem.
Trên đó quả thật đã thu thập rất nhiều đề xuất từ mọi người: bãi biển, bên bờ biển, du thuyền, trung tâm thành phố nhộn nhịp...
Chỉ riêng về bối cảnh đã có rất nhiều đề xuất.
Bạc Yến Châu vừa xem không lâu thì nghe thấy động tĩnh từ phía phòng nghỉ, nhận ra Hứa Sơ Nguyện đã tỉnh dậy, hắn lặng lẽ gập tài liệu lại, cất đồ vật vào ngăn tủ dưới bàn làm việc.
Sau đó đứng dậy, bước về phía vợ, một tay ôm cô vào lòng, dịu dàng hỏi: "Tỉnh rồi? Ngủ có ngon không?"
Hứa Sơ Nguyện gật đầu, vừa ngáp vừa trả lời: "Rất ngon, anh làm việc xong chưa?"
"Vẫn chưa."
Bạc Yến Châu nói xong, thuận thế hôn lên đôi môi đỏ mọng đầy đặn của cô.
Ban đầu Hứa Sơ Nguyện không có phản ứng gì.
Nhưng đột nhiên cô nhìn thấy, ở phía ghế sofa còn có sự hiện diện của Bạc Cẩn Trần và hai đứa trẻ, lập tức có chút ngại ngùng.
Cô vội vàng đẩy Bạc Yến Châu ra, tự đứng vững rồi mới nhìn hai đứa trẻ, mỉm cười hỏi chúng: "Các con về lúc nào? Chơi có vui không?"
Hai đứa trẻ nhoài người trên thành ghế sofa, ánh mắt lấp lánh nhìn mẹ, gật gù đầu nói: "Vui! Vui lắm ạ, chú nhỏ dẫn bọn con đi máy bay trực thăng, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053190/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.