Ông nội và bà nội ở trong phòng y tế suốt một tiếng đồng hồ.
Hứa Sơ Nguyện nhìn thời gian, nhắc nhở họ, "Ông nội, bà nội, hôm nay thời gian thăm bệnh đã hết rồi, một lúc nữa bác sĩ sẽ đến kiểm tra cho anh cả. Hai người cũng đã vất vả cả chặng đường rồi, để cháu đưa hai người về nghỉ ngơi nhé?"
Hứa Thanh Thu thấy con gái nói vậy, cũng bước lên khuyên giải: "Phải đấy, bố, mẹ, đợi hai người nghỉ ngơi xong, ngày mai ngày kia hãy đến thăm anh ấy sau."
Ông nội họ Hoắc và bà nội họ Hoắc không có ý kiến gì.
Dù tâm trạng vẫn rất buồn, nhưng đã bình tĩnh lại rất nhiều, cũng không muốn làm phiền con cháu, nên đã đồng ý.
Hứa Sơ Nguyện đưa mọi người về tòa nhà nhỏ, tuy nhiên, vẫn không cho Hoắc Minh Nguyệt đi cùng.
"Trong nhà không còn phòng thừa, tôi đã sắp xếp khách sạn cho chị, một lúc nữa tài xế sẽ đưa chị đến đó.
Ông nội bà nội tuổi đã cao, họ ở đây có người giúp việc chăm sóc ăn ở sinh hoạt, chắc chị đường không phiền chứ?"
Hoắc Minh Nguyệt trong lòng bực bội vô cùng, Hứa Sơ Nguyệt nếu thực sự lo lắng cô ấy phiền hà, đã không sắp xếp như vậy! Bà nội họ Hoắc nghe thấy Hoắc Minh Nguyệt phải tách ra ở, hơi do dự một chút, đề xuất với Hứa Sơ Nguyện, "Đều là một nhà cả, hay là để Minh Nguyệt và cháu một phòng, hai chị em cháu chung nhau cũng ở được..."
Hứa Sơ Nguyện lắc đầu, biểu cảm không tán thành nói: "Bà ơi, không phải cháu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053149/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.