🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Anh trông có giống người như vậy không?!"

Hoắc Vân Trạch trợn mắt, rõ ràng là không thể nào làm thế.

Nhưng vừa nghĩ đến cô con gái cưng của nhà mình cứ thế mà mất đi, hắn liền đau lòng không nguôi.

Một người đàn ông quản lý cả một tập đoàn lớn, khi đối diện với vợ, bỗng chốc trở nên khó chịu, ngay cả giọng nói cũng trầm xuống vài phần.

"Thực ra anh cũng không muốn quản nhiều như vậy, nhưng Sơ Bảo quay về bên cạnh chúng ta, mới chỉ được mấy năm, lúc đầu còn chạy ra nước ngoài tu nghiệp, thời gian thực sự ở bên nhau cộng lại còn chưa được ba năm!!!"

Thời gian bên nhau quá ít, hắn với tư cách là một người cha, tất nhiên là không nỡ.

Hứa Thanh Thu cũng hiểu hắn thương con gái.

Cô đưa tay vỗ vỗ hắn, nhẹ nhàng an ủi: "Em biết anh khó chịu, nhưng mà, Yến Châu kia không phải đã nói rồi sao, sau khi kết hôn, sẽ sống cùng Sơ Bảo ở Kinh Đô, bất cứ việc gì Sơ Bảo làm hắn đều ủng hộ.

Cũng có nghĩa là, con gái chúng ta sau này vẫn sẽ làm việc tại viện nghiên cứu của nhà mình, chỉ cần Tư Ngự tỉnh lại, hắn quay về quản lý công ty, anh cũng có thể quay lại viện nghiên cứu, như vậy vẫn có thể ngày ngày nhìn thấy con gái.

Còn nữa, Sơ Bảo bây giờ đang mang thai, khối lượng công việc của nó chắc chắn phải giảm bớt một ít, sau này chúng ta bảo đầu bếp trong nhà, ngày nào cũng nấu đồ ngon cho nó bồi bổ cơ thể, cứ để nó ngày ngày

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053141/chuong-393.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mẹ Của Con Tôi, Chỉ Có Thể Là Em
Chương 393: Đổi ý rồi, bắt Bạc Yến Châu nhập rể
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.