Có lẽ vì Hứa Sơ Nguyện nhìn chằm chằm vào hắn quá lâu, Bạc Yến Châu cũng chóng tỉnh giấc. Khi mở mắt, hắn theo bản năng liếc nhìn về phía giường.
Thấy Hứa Sơ Nguyện đã thức, hắn liền đứng dậy, hỏi bằng giọng dịu dàng: "Em tỉnh rồi, ngủ thế nào?"
Hứa Sơ Nguyện nhìn ánh mắt quan tâm của hắn, tâm tư có chút phức tạp.
"Ngủ rất ngon."
Cô ngồi dậy trên giường, nói với hắn: "Anh không cần phải ở đây trông đâu, em không sao cả."
"Em đang lo cho anh sao?"
Hứa Sơ Nguyện im lặng.
Bạc Yến Châu mỉm cười, nói: "Không sao, anh cũng nghỉ ngơi đủ rồi. Việc trông em là anh muốn vậy."
Rồi hắn thúc giục cô, "Đi vệ sinh cá nhân đi, anh sẽ xuống lầu bảo người chuẩn bị bữa sáng, lát nữa anh đưa em đến viện nghiên cứu."
Ở điểm này, Hứa Sơ Nguyện không tranh cãi với hắn, nhanh chóng đi rửa mặt đ.á.n.h răng.
Sau bữa sáng, Bạc Yến Châu như thường lệ đưa cô đến viện nghiên cứu.
Mấy ngày tiếp theo, Hứa Sơ Nguyện đều bận rộn chuẩn bị cho việc hồi phục của Hoắc Tư Ngự.
Đến ngày thứ ba, tình trạng vết thương của Hoắc Tư Ngự đã được xác nhận thoát khỏi nguy hiểm, ngoại trừ việc không tỉnh dậy được thì không có vấn đề gì khác.
Biết tin, Hứa Sơ Nguyện lập tức chuyển anh trai về viện nghiên cứu bên này, để đội ngũ y tế của viện nghiên cứu tiếp quản điều trị.
Các bác sĩ ở đây đều là chuyên gia đỉnh cao, Hoắc Tư Ngự ở viện nghiên cứu có thể hồi phục nhanh hơn.
Ở trong nước, gia đình họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053080/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.