Sau khi dặn dò Kỳ Ngôn xong, Bạc Yến Châu trở về phòng mình tắm rửa, thay quần áo, rồi quay lại phòng của Hứa Sơ Nguyện.
Không ngờ, vừa bước đến, anh đã phát hiện Hứa Sơ Nguyện đã tỉnh dậy, dường như là giật mình thức giấc, lúc này biểu hiện trên mặt tràn ngập bối rối và hoảng hốt.
Trái tim Bạc Yến Châu như bị ai đó bóp thắt lại.
Anh vội vàng bước nhanh đến bên giường, ánh mắt quan tâm nhìn cô hỏi: "Sao em tỉnh rồi?"
Hứa Sơ Nguyện thấy anh xuất hiện, dường như mới thoát ra khỏi cơn ác mộng.
Giọng cô hơi khàn, nói: "Em nằm mơ, mơ thấy đại ca..."
Bạc Yến Châu biết, cô hẳn là lo lắng cho Hoắc Tư Ngự, nên ngay cả trong mơ cũng là ác mộng không yên ổn.
Anh an ủi vỗ nhẹ cô, nhẹ giọng nói với cô: "Anh của em không có gì đâu, bên bệnh viện không truyền tin tức gì về, tình hình của anh ấy hiện tại vẫn ổn, trời còn sớm, em ngủ thêm một chút đi."
"Không."
Hứa Sơ Nguyện lắc đầu từ chối, "Em không ngủ nổi, em muốn đi xem đại ca."
"Được."
Bạc Yến Châu thấy trạng thái của cô như vậy, cố nghỉ ngơi cũng không tốt, nên không ngăn cản cô.
Anh nói với Hứa Sơ Nguyện, "Vậy em dậy vệ sinh cá nhân đi, anh đưa em đi!"
"Ừ." Hứa Sơ Nguyện gật đầu, nhanh chóng dậy đ.á.n.h răng rửa mặt, thay quần áo.
Vừa lúc thu xếp xong, nhân viên khách sạn cũng vừa mang đồ ăn tới.
Bạc Yến Châu vẫy tay gọi cô, "Lại đây ăn chút gì đó lót dạ, tình hình lúc này cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053075/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.