Thẩm Khanh Khanh cũng không nhịn được thầm c.h.ử.i trong lòng.
Anh đã nhắm đến em gái nhà người ta rồi, còn dám nói không làm gì được cô ấy sao...
Phải thừa nhận, Bạc Yến Châu đúng là cao tay hơn một bậc, đưa ra đủ loại lý do chính đáng, khiến Hoắc Tư Ngự dẫu có ý kiến, dường như cũng khó lòng nói ra điều gì.
Tuy nhiên, rốt cuộc thì Hoắc Tư Ngự cũng không phải dễ bị qua mặt như vậy.
Anh nhanh chóng lấy lại lý trí, ánh mắt lạnh lùng nhìn Bạc Yến Châu, "Từ lâu đã nghe danh thủ đoạn của Bạc tổng không tầm thường, xem ra không chỉ thể hiện trong kinh doanh. Cách lý giải của anh lúc nãy đã thuyết phục được tôi. Đã vậy, tôi cũng không vòng vo nữa. Anh muốn thăm con, nhà họ Hoắc tôi đúng là có thể cho phép, nhưng buộc phải tránh xa em gái tôi. Giữa anh và cô ấy là không thể, tôi hy vọng Bạc tổng đừng chủ động trêu chọc cô ấy nữa, nếu không..."
Anh nheo mắt lại, ý đe dọa trong lời nói đã quá rõ ràng.
Hứa Sơ Nguyện thấy vậy, trong lòng thót lại.
Cô hiểu rõ tính cách Bạc Yến Châu, hắn ta vốn rất ghét bị đe dọa.
Mấy năm nay, chưa có ai đủ gan dám làm như vậy.
Phàm là kẻ nào dám làm, đại khái đều không có kết cục tốt đẹp gì.
Bây giờ đại ca lại nói ra lời như thế, tính cách hai người đều độc đoán chuyên quyền, ngang ngạnh bá đạo, nếu thực sự đối đầu, e rằng sẽ như lửa gặp gió, sấm sét nổi lên...
Thẩm Khanh Khanh khẽ kéo áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053053/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.