Ông lão họ Hứa mặt mày ảm đạm thê lương.
Không ai biết được nỗi khổ tâm trong lòng ông.
Một bên là cháu gái ông nhìn lớn từ nhỏ, dù không có quan hệ huyết thống, nhưng bao nhiêu năm chung sống, tình cảm vẫn có.
Một bên là người thân ruột thịt của ông.
Ông kẹt ở giữa, nhìn thấy kết cục của nhà họ Hứa như hôm nay, nỗi đau trong lòng ông còn gấp trăm lần người khác.
Thế nhưng, Hứa Nguyên Lập và vợ không những không hiểu cho ông, trái lại còn vì câu nói này của ông mà sửng sốt.
"Thì ra thật sự là ông!"
Nhạc Hoa Dung hận đến đỏ mắt, bà ta càng tức giận mắng nhiếc: "Vậy nên nhà họ Hứa ra nông nỗi này, đều là do ông!"
Hứa Nguyên Lập cũng kinh ngạc, biểu cảm trên mặt đơn giản không thể tin nổi, "Ba, chuyện này là thật sao? Đoạn video đó, thật sự là do ba đưa cho bọn họ?!"
Ông lão họ Hứa run rẩy môi, nói: "Ba chỉ... muốn trả lại một chút công bằng cho đứa bé Sơ Nguyện, đó là điều nhà họ Hứa nợ con bé!"
Thế nhưng, Hứa Nguyên Lập và Nhạc Hoa Dung không biết hối cải, lại tức đến mức ngũ quan suýt nữa méo mó.
Nếu không phải ông lão đã già, sợ rằng Nhạc Hoa Dung đã không kìm được mà ra tay.
Bà ta đứng tại chỗ, tức đến phát cười, "Tốt, tốt... Hóa ra nhà họ Hứa thành ra thế này, đều là do lão già ăn cháo đá bát này!
Tôi đã nói rồi, đoạn camera giám sát đó sớm đã bị phá hủy, làm sao lại xuất hiện trong tiệc của tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5053032/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.