Hứa Sơ Nguyện kinh hô một tiếng, theo phản xạ định giãy giụa, "Anh... anh định làm gì?"
Bạc Yến Châu buông đôi môi cô ra, nói: "Chẳng phải là cái gì cũng có thể đồng ý sao? Thế nào? Sợ rồi hả? Hứa Sơ Nguyện, đã dám liều đến mức này, vậy thì hầu hạ anh đi, khiến anh thoải mái rồi, anh có thể cân nhắc chuyển quyền nuôi dưỡng Đường Bảo cho em."
Giọng nói của hắn trầm khàn, phảng phất hơi rượu, phả vào bên tai cô.
Khi nói, một tay khác của hắn nắm lấy cổ tay cô, dẫn dắt đặt lên thắt lưng quần của chính mình.
Thân thể Hứa Sơ Nguyện run nhè nhẹ.
Nghe thấy giọng điệu lạnh lùng, đầy tức giận và độc ác của người đàn ông, cô biết, Bạc Yến Châu là cố ý!
Hắn cố ý dùng cách này để ép cô!
Trong lòng Hứa Sơ Nguyện đương nhiên là cảm thấy xấu hổ và phẫn nộ.
Theo phản xạ, cô muốn đẩy người đàn ông ra, nhưng Bạc Yến Châu lại trầm giọng nói với cô: "Hứa Sơ Nguyện, cơ hội chỉ có một lần này, bỏ lỡ là hết!"
Tất cả động tác phản kháng của Hứa Sơ Nguyện đều vì câu nói này mà dừng lại.
Cô đỏ mắt nhìn hắn, "Bạc Yến Châu, anh nhất định phải như vậy sao?"
Ánh mắt Bạc Yến Châu đầy tính xâm lược, gần như tàn nhẫn đáp lời cô, "Phải, anh chính là muốn như vậy. Đường Bảo anh nuôi dưỡng hơn năm năm, mỗi ngày anh đều dốc hết tâm sức dạy dỗ nó.
Bây giờ em muốn đưa nó đi, nhưng lại chẳng muốn trả giá bất cứ thứ gì, trên đời này, làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052979/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.