“Bạc Yến Châu!”
Hứa Sơ Nguyện trách thấp giọng.
“Đừng động!”
Anh thẳng thừng vòng tay ôn nửa người cô vào lòng, tay kia vén vạt áo của Hứa Sơ Nguyện lên.
“Không muốn bị người khác phát hiện, thì đừng phí thời gian nữa.”
Hứa Sơ Nguyện vẫn muốn ngăn cản, nhưng ngay giây tiếp theo, bàn tay ấm áp của người đàn ông đã chạm vào vùng eo, một cảm giác đau nhức lập tức lan tỏa.
Hứa Sơ Nguyện rên khẽ.
Thật sự là nhức quá.
Cú va chạm lúc sáng, ước chừng là đã đụng trúng dây thần kinh rồi!
Nếu không xử lý cho tốt, chiều nay cô thật sự có thể không chống đỡ nổi.
Bạc Yến Châu rõ ràng cũng đã nhìn ra, động tác của anh nhẹ nhàng hơn một chút, xịt t.h.u.ố.c vào lòng bàn tay, xoa cho nóng lên rồi mới bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp, ấn nắn cho cô.
Đau thì thật là đau, Hứa Sơ Nguyện hít một hơi lạnh.
Nhưng cô cũng phát hiện, người đàn ông này thật sự đang bôi t.h.u.ố.c cho mình, không hề làm chuyện gì kỳ quặc, thế là cô cũng mặc kệ anh.
Chủ yếu là... chỗ bị va vào nằm ở phía sau lưng, từ góc độ này, chính cô cũng khó mà tự bôi thuốc!
Bạc Yến Châu thấy cô không giãy giụa nữa, liền tiếp tục nhẹ nhàng xoa bóp cho cô.
Cơn đau dần dần dịu đi, thân thể Hứa Sơ Nguyện cũng không còn căng cứng nữa, dần dần thả lỏng.
Có lẽ vì buổi sáng khám bệnh từ thiện đã tiêu hao quá nhiều tinh thần, khiến cho trong lúc cơn đau được xoa dịu, Hứa Sơ Nguyện đã gật gù ngủ gật.
Vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052962/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.