Hoắc Tư Hàn nhìn thấy, liền bước tới, nhặt lên xem xét.
Hắn từng thấy vô số hàng hiệu, chất liệu của chiếc bật lửa này, nhìn là biết đặc biệt đặt làm, giá trị không rẻ, ánh mắt hắn bỗng trầm xuống, lại nhìn về phía Hứa Sơ Nguyện.
“Khai thật đi, của ai?”
Hứa Sơ Nguyện sao có thể ngờ rằng, Bạc Yến Châu lại để quên thứ này.
Đại khái là lúc hôn mê tối qua, từ trong túi áo rơi ra.
Sắc mặt cô hơi đổi, gượng gạo giải thích: “Cái này, có lẽ là… của Chu Tước?”
Hoắc Tư Hàn lập tức nhìn thấu lời nói dối của cô, dùng tay gõ nhẹ lên trán cô, nói: “Chu Tước không hút thuốc, Lý thúc cũng không hút thuốc.”
Một câu liền chặn đứng Hứa Sơ Nguyện.
Hứa Sơ Nguyện chỉ có thể cố nói: “Vậy hẳn là của Khanh Khanh…”
Hoắc Tư Hàn cười giận dữ, em gái bảo bối của hắn, nói dối thì thôi, giờ để lừa hắn, lại còn vu oan cho cả bạn thân.
“Không nói là được, tốt, vậy anh tự đi tìm!”
Hứa Sơ Nguyện giật mình bởi câu này, vội kéo cánh tay hắn, ngăn cản: “Anh, anh tìm gì chứ, người ta không có ở đây!”
Hoắc Tư Hàn trong mắt lóe lên một tia tinh quang, đáp: “Ồ, không ở đây, vậy ở đâu?”
Hứa Sơ Nguyện liền phát hiện mình bị lừa.
Hoắc Tư Hàn biểu lộ không vui, “Em thật sự còn dính dáng đến nhà họ Bạc, còn dẫn người ta về nhà?”
“Không có, là ngoài ý muốn, tất cả đều là ngoài ý muốn…”
Hứa Sơ Nguyện vội vàng phủ nhận: “Anh ta bị thương, em đó là chữa thương cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052926/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.