Muộn hơn một chút, sau khi đã bình tâm trở lại, Hứa Sơ Nguyện dẫn Đường Bảo đi tắm.
Mặc dù trước đây cô cũng đã từng tắm cho tiểu gia hỏa, nhưng lúc đó cô không biết Đường Bảo chính là con trai mình, nên đối với những chuyện của Đường Bảo, cô đã không hỏi quá chi tiết.
Nhưng bây giờ đã khác rồi.
Hứa Sơ Nguyện chỉ muốn hỏi hết tất cả các thắc mắc một lần cho thỏa.
Cô thoa sữa tắm cho tiểu gia hỏa, rồi hỏi: “Bình thường là ai tắm cho con vậy?”
Đường Bảo tắm rất ngoan, không nghịch nước.
Nghe câu hỏi của mẹ, cậu bé cũng ngoan ngoãn trả lời: “Thường là do ba. Khi ba rảnh thì đều là ba tắm. Nếu ba không rảnh thì sẽ là ông quản gia hoặc cô giúp việc.”
Hứa Sơ Nguyện nghe xong, lòng nặng trĩu, cô hỏi: “Ba con… có đối tốt với con không?”
Câu hỏi này, tiểu Đường Bảo không cần suy nghĩ, lập tức gật đầu.
“Tốt! Mặc dù đôi khi ba rất nghiêm khắc, nhưng… nếu con thực sự ăn vạ, ba thường sẽ nhượng bộ, chiều theo ý con!”
Hứa Sơ Nguyện thoáng chốc ngẩn người, lại hỏi, “Vậy người chăm con nhiều nhất bình thường cũng là ba à? Hay là ông bà nội?”
Tiểu Đường Bảo giọng ngọng ngào nũng nịu, “Là ba đó… Con nghe bà cố nói, hồi nhỏ con hay quấy khóc, không chịu ngoan ngoãn b.ú sữa, người khác dỗ thế nào cũng không được, mỗi lần đều chỉ đòi ba bế. Ba vừa bế con vừa phê duyệt tài liệu…”
Tiểu gia hỏa nói đến đây, mím môi cười khẽ, vốc nước trong bồn tắm, nghiêm túc nói, “Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052920/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.