Nửa tiếng sau, Hứa Sơ Nguyện dẫn theo hai nhóc tì đến tập đoàn Bạc.
Xe dừng lại, cô nhắn tin cho Bạc Yến Châu: "Chúng tôi đang ở dưới lầu, tối nay cùng đi ăn nhé?"
Tin nhắn gửi đi nhưng Bạc Yến Châu mãi không hồi âm.
Cô đành gọi điện trực tiếp.
Nhưng không ngờ, anh ta thậm chí không bắt máy.
Chuyện gì thế này? Tiếng tút dài vang lên trong điện thoại khiến Hứa Sơ Nguyện cảm thấy có gì đó không ổn.
Cô chợt nhớ đến tiếng động lúc anh rời khỏi văn phòng đêm qua.
Dường như... anh đang tức giận?
Nhưng mình đâu có làm gì sai?
...
Hứa Sơ Nguyện không hiểu nổi, lại gọi thêm một lần nữa.
Bạc Yến Châu vẫn không nghe máy.
Đường Bảo thấy vậy liền nói: "Ba có lẽ đang bận, hay là chúng ta lên trên đó xem sao?"
Hứa Sơ Nguyện do dự rồi lắc đầu: "Đường Bảo lên một mình đi, dì ngồi đợi trên xe."
Với thân phận hiện tại, việc cô xuất hiện ở tập đoàn Bạc thật kỳ lạ.
Đường Bảo không ép, gật đầu nói: "Vâng, dì đợi cháu nhé!"
Cậu bé chuẩn bị xuống xe thì Bạc Cẩn Trần vừa từ trong tòa nhà bước ra.
Đường Bảo nhìn thấy liền vẫy tay gọi: "Chú nhỏ ơi!"
Bạc Cẩn Trần nghe tiếng quen thuộc, lập tức tiến lại gần: "Bảo bối, sao cháu lại ở đây?"
"Cháu và dì đến tìm ba!" Đường Bảo giải thích: "Dì muốn mời ba đi ăn, nhưng ba không nghe điện thoại, ba đang làm gì vậy?"
Giọng cậu bé bất mãn.
Ba lại lần nữa làm hỏng chuyện!
Bạc Cẩn Trần nghe xong, mắt sáng rực nhìn về phía ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052895/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.