Hứa Lăng Vy sắc mặt biến đổi, vội vàng giải thích: "Tôi không... Tôi chỉ nhất thời tức giận nên mới lỡ lời..."
Tiểu Đường Bảo không kiêng nể gì, trực tiếp vạch trần cô ta bằng giọng nói ngây thơ nhưng đầy châm biếm: "Cô đã là người lớn rồi, lúc nói chuyện chẳng lẽ không suy nghĩ gì sao? Một câu nói sai, liền muốn coi như chuyện chưa từng xảy ra?"
Hứa Lăng Vy bị chất vấn như vậy nhưng không thể thốt nên lời.
Tiểu Đường Bảo vốn đã ghét cô ta, thấy cô ta còn giả vờ đáng thương, liền quay sang hỏi nhân viên bên cạnh: "Các cô chú vừa ở đây, chắc biết chuyện gì xảy ra rồi đúng không? Hay là các cô chú nói đi, kẻo lát nữa có người lại bảo chúng cháu không công bằng!"
Tiểu thiếu gia đã lên tiếng, nhân viên đâu dám chậm trễ, lập tức thuật lại sự việc vừa xảy ra.
Bạc Yến Châu vốn đã có chút nghi ngờ, sau khi nghe xong, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo, trong mắt không chút nhiệt độ. Anh lạnh lùng nhìn Hứa Lăng Vy, nói: "Mấy ngày trước ở buổi đấu giá, lời tôi nói chưa đủ rõ ràng sao? Cô dám mượn danh Bạc gia để ra oai bên ngoài? Ai cho cô dũng khí vậy?"
Điều sợ hãi nhất cuối cùng cũng xảy ra. Sắc mặt Hứa Lăng Vy lập tức tái nhợt.
Mấy người đi cùng cô ta cũng ngơ ngác.
...
...
Đây là tình huống gì vậy? Chẳng phải Bạc tổng là hôn phu của Hứa Lăng Vy sao???
Tại sao anh không bảo vệ cô ta, ngược lại... còn trách mắng cô ta?
Hơn nữa, lời nói kia của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052879/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.