Hứa Sơ Nguyện đầu óc trống rỗng.
Cô không ngờ người đàn ông này lại có phản ứng dữ dội đến thế.
Lúc này, khoảng cách giữa hai người cực kỳ gần.
Mùi hương sau khi tắm của anh cùng khí thế áp đảo phả vào mặt khiến Hứa Sơ Nguyện nghẹt thở, cảm giác ngột ngạt khó tả...
Cô nhíu mày khó chịu, đáp bằng giọng lạnh nhạt: "Chuyện này có liên quan gì đến anh?"
Bạc Yến Châu nghiến răng: "Sao lại không liên quan?"
Câu nói này nghe thật buồn cười.
Hứa Sơ Nguyện nhìn anh với ánh mắt đầy ngờ vực, từng chữ một nói: "Liên quan thế nào? Chẳng lẽ Bạc tổng quên rằng chúng ta đã ly hôn từ nhiều năm trước? Nếu không vì công việc, giờ đây chúng ta đã là người dưng. Và..."
Cô ngừng lại, nhớ đến những điều khiến lòng mình se thắt, rồi tiếp tục: "Cần tôi nhắc anh nhớ rằng mẹ của Đường Bảo sắp trở về không? Chính anh đã nói với tôi điều này. Nếu Bạc tổng sắp có gia đình riêng, thì đừng nên quan tâm đến chuyện của người khác!"
...
...
Bạc Yến Châu không ngờ trong lòng Hứa Sơ Nguyện lại nghĩ như vậy.
"Mẹ của Đường Bảo, chẳng phải là em—"
Anh tức giận suýt buột miệng, nhưng kịp thời kìm lại.
Ánh mắt đen kịt nhìn thẳng vào Hứa Sơ Nguyện, anh hỏi một vấn đề khác: "Vậy tối nay em cho anh vào nhà là vì gì?"
Hứa Sơ Nguyện trả lời thẳng thắn: "Vì tôi còn nợ anh mấy bữa ăn! Trả nợ thế nào cũng được, không cần phân biệt hình thức."
Bạc Yến Châu: "..."
Sắc mặt anh lập tức tối sầm.
Tâm trạng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052859/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.