Hứa Sơ Nguyện không hề biết đến ý đồ nguy hiểm của Bạc Yến Châu.
Sau khi rời đi, cô lập tức lên xe và về nhà...
Bước vào cửa, trong lòng cô vẫn nghĩ: "Lần sau ra ngoài nhất định phải mang theo t.h.u.ố.c phòng thân! Nếu gặp lại tình huống như vậy, sẽ rắc ngay một ít bột t.h.u.ố.c vào mặt tên đàn ông ch.ó má Bạc Yến Châu!"
Phòng hỏa, phòng trộm, phòng chồng cũ!
Nghĩ thầm xong, cô đến phòng Miên Miên để kiểm tra.
Đã khuya lắm rồi, cô bé đã ngủ từ lâu, co tròn như một chú mèo nhỏ trên giường, ngủ say sưa. Bên cạnh còn có Tiểu Miên, một cục bông mềm mại, ôm lấy cô bé.
Hứa Sơ Nguyện nhìn cảnh tượng này, lòng mềm hẳn. Cô cúi xuống hôn lên trán con gái, thì thầm: "Chúc con ngủ ngon, bảo bối."
Từ phòng Miên Miên trở về, cô tắm rửa và đi ngủ.
Sáng hôm sau, tại bàn ăn sáng.
Miên Miên vừa nhai bánh mì vừa hỏi bằng giọng ngọng nghịu: "Mẹ ơi, tối qua mẹ về mấy giờ vậy? Con chờ đến ngủ quên mất rồi."
Hứa Sơ Nguyện ôm con gái vào lòng, trả lời: "Khoảng mười giờ tối, nhưng mẹ có đến phòng con chúc ngủ ngon mà."
Cô bé gật đầu rồi lại hỏi: "Buổi đấu giá có suôn sẻ không? Có ai bắt nạt mẹ không?"
Hứa Sơ Nguyện cười: "Không đâu, dù có vài kẻ gây chuyện nhưng cuối cùng cũng bị dẹp tan rồi."
Chuyện nhỏ với Hứa Lăng Vy chẳng đáng để nhắc đến.
Nghe mẹ nói vậy, Miên Miên yên tâm: "Vậy thì tốt quá."
Nhưng Hứa Sơ Nguyện không hề biết rằng sau sự kiện tối qua, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052850/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.