Chiều muộn, Hứa Sơ Nguyện sau khi tan làm trở về nhà, cô ăn tối xong mới chuẩn bị đi chữa trị cho Bạc Yến Châu.
Nhưng vừa dùng bữa xong, cô liền nhìn thấy trên tay con gái dán một miếng băng cá nhân.
Tim cô thắt lại, vội hỏi: "Miên Miên, tay con bị làm sao vậy?"
Cô bé thấy mẹ lo lắng như vậy, liền giải thích: "Mẹ ơi, đừng lo, con chỉ bị cành cây cứa vào thôi..."
Con bé kể lại chuyện mình đuổi theo con mèo rồi chui vào bụi cây.
Hứa Sơ Nguyện nghe xong, bật cười đầy bất lực, "Con này, lần sau không được làm thế nữa đâu nhé, phải cẩn thận, nếu để lại sẹo xấu xí, sau này khóc mếu mẹ cũng không thương đâu."
"Không sao đâu ạ, Miên Miên sẽ không xấu xí đâu, vì Miên Miên có mẹ là bác sĩ thần y siêu đẳng mà!"
Cô bé nũng nịu ôm lấy mẹ, vài câu nói ngọt ngào khiến Hứa Sơ Nguyện mềm lòng. Nhưng cô vẫn không quên nhắc nhở: "Con chơi ngoài biệt thự được, nhưng đừng lại gần biệt thự số 2, hiểu chưa?"
Biệt thự số 2? ...
Chẳng phải là nhà của cậu bé kia sao?
Hôm nay con bé vừa từ đó trở về.
Miên Miên hơi hoảng, giả vờ không hiểu hỏi: "Tại sao vậy ạ?"
Hứa Sơ Nguyện nghiêm túc nói dối: "Vì bên đó có người mặc đồ đen, trông rất đáng sợ, mẹ sợ con gặp nguy hiểm, sợ con bị kẻ xấu bắt đi, sau này không gặp mẹ nữa."
Cô bé nghe lời mẹ nhưng trong lòng rất rõ. Thực ra mẹ không muốn con tiếp xúc với người chồng cũ vô dụng đó...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-cua-con-toi-chi-co-the-la-em/5052782/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.