Đậu Mật Đường phủ nhận, khiến mặt Đường Long như đưa đám! Cô lại không muốn thừa nhận buổi tối bốn năm trước, cô muốn quên đi hoàn toàn đêm hôm ấy. "Mật Đường, bảo bối của anh. Đừng phủ nhận về việc đêm hôm đó. Cho dù em phủ nhận, anh cũng biết rõ em chính là cô bé đêm đó." Ánh mắt Đường Long bi thương, kích thích thần kinh Đậu Mật Đường. Cô rất muốn nhào vào trong ngực anh, nói cho anh biết, cô chính là cô bé bốn năm trước. Nhưng mà, cô không thể! Bên tai cô vẫn vang lên giọng nói: anh là vị hôn phu Tiêu Tử Phượng, không phải là người đàn ông của Đậu Mật Đường. Chuyện bốn năm trước đã kết thúc rồi. Bây giờ anh đã là của người khác. Chỉ cần mày không phải muốn bị thương tổn, chỉ cần mày muốn sống cùng con của mình mãi mãi, thì phải rời xa anh. "Đường tiên sinh, chúng ta đã gặp mặt sao? Sao tôi không có ấn tượng nào nhỉ! Nếu quả thật đã gặp qua, sao khi gặp nhau ở triển lãm thì anh lại có vẻ mặt xa lạ như thế?" Đậu Mật Đường muốn quên đi hẳn đêm ấy, chỉ có thể giả bộ hồ đồ. "Mật Đường, anh không biết tại sao em nhận ra anh. Nhưng nhất định em sẽ rất tò mò, sao anh nhận ra em! Trên người em có mùi nhàn nhạt của hoa lài, còn mùi ngọt ngào của mật ong, rất đặc biệt. Mùi vị đó đã khắc sâu trong trí nhớ của anh, không thể xóa mờ. Khi ở triển lãm, anh ngửi thấy hơi thở đặc thù ấy, lại nhìn thấy em hoảng hốt chạy trốn, không cần nói cũng biết." Trong lòng của Đậu Mật Đường một hồi cảm động. Nước mắt trong hốc mắt vòng vo mấy vòng, lại nhịn trở về. Cô ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười kia so với khóc còn khó chịu hơn nhiều. “Đường tiên sinh, anh nói là anh biết tôi như vậy sao? Làm tôi cười chết mất thôi, bụng của tôi cười đến đau luôn nè. Ha ha, hèn gì anh nhận lầm người !" Đậu Mật Đường ôm bụng của mình, đứng trên đất. Thay vì nói là cười đau bụng, không bằng nói là đau bao tử thì đúng hơn."Anh không biết à? Tôi dùng sữa tắm loại Molly mật. Đây là sữa tắm có mùi hoa lài hỗn hợp với mật ong, đang quảng cáo miễn phí. Bạn bè tôi đều xài loại này. Anh ngửi thấy mùi này trên người ai thì nhận người nấy là bạn gái sao? Ha ha, còn chuyện tôi chạy trốn ở triển lãm nữa chứ, càng thêm buồn cười. Ngày ấy, tôi ăn phải đồ thiu. Trong lúc đó muốn đi vệ sinh. Dưới tình huống như thế tôi không chạy thì làm gì bây giờ? giải quyết ở triển lãm? Thật không nghĩ tới, tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị danh tiếng lừng lẫy lại không có lí trí đến vậy." Nhìn Đậu Mật Đường cười đến run rẩy cả người, trong lòng của Đường Long dâng lên một hồi khó hiểu. Molly mật? Tại sao anh chưa nghe nói qua? Đột nhiên muốn đi vệ sinh? Nào có chuyện trùng hợp như vậy? Không, nhất định cô ấy nói láo!"Mật Đường, đừng gạt anh nữa. Em có biết, anh tìm em khổ cực thế nào không. Nếu như em nguyện ý cùng anh bắt đầu lại từ đầu, về phần Tiêu Tử Phượng, anh sẽ lập tức từ hôn với cô ấy." Từ hôn? bên trong lòng Đậu Mật Đường thét to một tiếng. Người đàn ông này nói sự thật sao? Hay là lừa mình để mình bại lộ thân phận?"Đường tiên sinh, tôi có bạn trai. Hơn nữa, tình cảm của chúng tôi rất tốt! Anh từ hôn không từ hôn, đó là chuyện của anh. Chẳng có quan hệ đến tôi." Cô ấy có bạn trai? Đường Long giống như đi lạc vào sương mù, lập tức không có tinh thần. Không trách được, cô ấy không chịu thừa nhận mình chính là cô bé bốn năm trước? Thì ra là vậy, là bởi vì cô đã có bạn trai! Cô nhất định rất để ý đến người đàn ông kia, có lẽ vậy! Không đúng, nếu cô đã có bạn trai, tại sao có thể hôn anh nhiệt tình đến vậy? Xem ra, người đàn ông kia chỉ là một nhân vật hư ảo mà thôi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]