Hải Diêu nghe anh nói câu này, chỉ cảm thấy đáy lòng ầm ầm một mảnh, vậy mà ba lại giấu cô qua tìm Lục Thế Quân đòi tiền... Chẳng trách Lục Thế Quân có thể xem thường cô như vậy!
Cô lại nghĩ tới ngày đó Trình Nhã Như nói ‘Dùng ân tình để ép Lục Thế Quân cưới cô", chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, chẳng lẽ trong lòng Lục Thế Quân, năm đó cô tận tâm làm bạn với anh ta, hoàn toàn là vì có thể gả cho anh ta?
"Anh nói những này là có ý gì?" Hải Diêu chỉ cảm thấy trái tim mình bị người ta hung hăng ném xuống mặt đất giẫm đạp đến vỡ nát, ròng rã hai năm không rời không bỏ, cô nỗ lực lôi kéo lý trí của anh ta đang sa sút đến tận đáy cốc, nhưng đến sau cùng, một phần tâm tư này lại bị người ta xuyên tạc đến mức đó!
"Khi đó anh không gượng dậy nổi, người người tránh không kịp, thậm chí ngay cả việc làm cũng đánh mất, nếu như không phải tôi yêu anh thì tại sao phải chịu thiệt thòi mà ở bên anh?"
"Nếu là chịu thiệt thòi, vậy hiện tại tôi liền thành toàn cho cô, cô không cần đi theo tôi chịu thiệt thòi nữa!" Lục Thế Quân nghe cô nói ra mấy chữ nào, không biết thế nào mà trong lòng lại không thoải mái, vậy mà cô lại nói năm đó chịu thiệt thòi ở bên anh ta!
"Lục Thế Quân, anh không có lương tâm!" Hải Diêu giận đến cực hạn, cô không cách nào khống chế sự vọng động của mình, hung hăng quét hết chai chai lọ lọ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/49252/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.