Cô ta yêu người đàn ông này, đã yêu rất nhiều năm, yêu đến mức cam tâm tình nguyện lấy thân phận bạn bè để ở bên cạnh anh nhiều năm như vậy, nhưng anh vẫn luôn duy trì khoảng cách, một bước cũng không chịu tới gần. 
Những người ngoài đều hâm mộ cô ta, hâm mộ cô ta là người phụ nữ duy nhất bên cạnh Thang Khải Huân, cô ta là phụ nữ nên cũng thích hư vinh, nhưng giờ phút này, cô ta lại hâm mộ người phụ nữ kia, hâm mộ người kia vì có được ánh mắt ôn nhu của anh. 
Cố Diệc Thù cũng muốn cho chính mình giống như những những người phụ nữ khác, mạnh mẽ xông lên cãi lộn nhưng sau khi kiềm chế, cô ta vẫn giữ vững dáng vẻ đoan trang của mình, con gái Cố gia, cho dù rơi vào thế hạ phong cũng không được thua về khí chất. 
Cô ta hít sâu một hơi để trấn định lại, sau khi tâm tình ổn định, cô ta từ từ bước đến. 
“Khải Huân!” Cố Diệc Thù dùng ngữ khí nhẹ nhàng chào hỏi với anh, Thang Khải Huân và Đông Hải Diêu nghe thấy, không khỏi quay đầu nhìn lại. 
Giờ phút này, Cố Diệc Thù chỉ thấy trái tim mình chua chua, động tác của Thang Khải Huân và người phụ nữ này sao có thể ăn ý như thế. 
Đông Hải Diêu đưa mắt nhìn qua, ánh đèn bên ngoài biệt thư như bao trùm lên thân ảnh uyển chuyển của cô ta, cho dù cô ta có mặc áo khoác màu đen, quần dài màu đen, nhưng so với bóng đêm còn sinh đọng hơn, một mái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/3029581/chuong-82-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.