Hải Diêu mím môi lai, cũng không biết sau khi anh tỉnh lại sẽ có phản ứng gì nữa, nhưng anh say lợi hại như vậy, thì chắc đêm đó không hề có ấn tượng gì đâu.
Người ưu tú giống như anh, nhất định có rất nhiều con gái vây quanh, có khi anh cũng không coi chuyện này là to tát, là cô buồn lo vô cớ thôi.
Hơn nữa, mấy ngày nay cũng không có gió thổi cỏ lay gì? Có thể thấy là, anh hoàn toàn không để chuyện đêm đó ở trong lòng.
Hải Diêu cúi đầu xuống, không tự chủ cắn cắn môi dưới, gương mặt hơi hơi đỏ lên.
Hải Diêu tức giận lắc lắc đầu, cô đúng là điên rồi, ban ngày ban mặt nhớ mấy chuyện đó làm cái gì!
*
"Diêu Diêu! Con đang ở đâu vậy, mau về nhà một chuyến đi, có rất nhiều người chạy đến nhà chúng ta, đập phá hết đồ dùng trong nhà, còn buộc chúng ta phải dọn ra ngoài nữa, có chuyện gì vậy a?"
Hải Diêu đang thay thuốc cho Thịnh Hạ, thì dì Tôn bỗng nhiên gọi điện thoại tới, bên kia rất ồn ào, thỉnh thoảng còn có tiếng đồ vật rơi vỡ vọng và tiếng mắng chửi vào trong điện thoại, Hải Diêu vội vàng hỏi thăm chuyện gì đã xảy ra.
"...Bọn họ nói chung cư này, là của phu nhân nhà họ, nên phải thu lại, bảo dì và ba con hiện tại phải dọn ra ngoài ngay!" Dì Tôn nghẹn ngào nói.
"Con về ngay, dì chờ một chút, đừng chống đối với bọn họ, cũng đừng để ba nổi giận, cẩn thận không lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/3029459/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.