"Lý Huyền." Lúc xe dừng lại, Thang Khải Huân đặt Hải Diêu nhẹ nhẹ sang một bên, lạnh nhạt nói: "Lát nữa có hội nghị rất quan trọng, không thể trì hoãn thời gian quá nhiều, đưa cô ấy vào xong chúng ta liền đi." 
"Anh Huân..." Lý Huyền định nói gì đó, nhưng thấy ánh mắt Thang Khải Huân, Lý Huyền lập tức im lặng, bệnh viện đưa cáng cứu thương ra, cẩn thận từng li từng tí đưa Hải Diêu xuống xe, cửa xe vừa mới đóng lại, Thang Khải Huân đã lập tức bảo tài xế lái xe đi, Lý Huyền cảm thấy bầu không khí trong xe rất lạ, nhưng không dám mở miệng. 
* 
Hải Diêu nằm viện hai ngày, nghe Thịnh Hạ nói, không biết là ai tốt bụng đưa Hải Diêu đến bệnh viện, hơn nữa còn thanh toán toàn bộ tiền thuốc men, Hải Diêu cố tình dò hỏi nhân viên bệnh viện rất nhiều lần, nhưng không ai chịu nói cho nàng Hải Diêu biết, Hải Diêu cũng không có cách, chỉ có thể yên lặng ghi tạc trong lòng. 
Lúc Thịnh Hạ đi làm thủ tục xuất viện cho Hải Diêu, thì Hải Diêu nhận được điện thoại của quản gia Lục gia gọi tới, Hải Diêu không chờ Thịnh Hạ trở lại đã vội vàng chạy ra khỏi bệnh viện, ngồi lên xe taxi rồi Hải Diêu mới gửi tin nhắn báo cho Thịnh Hạ. 
Trình Nhã Như yêu cầu trong vòng ba ngày cô phải dọn đi, hôm nay đã là ngày thứ ba rồi! 
Hải Diêu và Lục Thế Quân sống ở trung tâm thành phố, người ở đó rất đông! 
Hải Diêu vừa xuống xe đã vội vàng chạy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chua-ket-hon-tinh-nhan-mot-ngay-cua-tong-giam-doc/3029391/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.