Mùa xuân sắp đến, ánh sáng mặt trời ấm áp đem theo gió xuân, tà tà chiếu vào cành lan đang hé nở tương thơm bay xa, trên bức tường loang lổ, làm ngói xám trắng phủlên một màu vàng nhạt.
Lưu ma ma kéo miếng vải bọc xanh trắng hơi nhăn, đem ấm sắc thuốc nóng hầm hập ôm vào trong lòng. Ở góc tường, hai ba tiểu nha hoàn vừa mới tiến phủ đang ngồi, một đám còn rất trẻ, tuổixuân phơi phới có thể bóp ra nước. Có hai tiểu nha hoàn thông minh đãlàm lâu ở trong phủ, thấy Lưu ma ma đến đây, vội vàng cười hì hì cúi đầu chào, giòn tan nói: “Lưu ma ma hôm nay đến sớm.” Dưới chân lại như bịđóng đinh, cố tình không bước lên tiếp ấm sắc thuốc trong lòng Lưu mama.
Mắt Lưu ma ma nhìn lá rụng đầy trên đất, ánh mắt có chútkhông hờn giận, quát lớn nói: “Sáng tinh mơ liền lười nhác, nhìn xemtrên đất bẩn thành cái dạng gì, liền biết ngay là nhàn hạ nói chuyệnphiếm, cẩn thận ta nói lại với ma ma quản sự, cẩn thận da của cácngươi.”
Tiểu nha đầu mặc áo xanh liếc cái xem thường, nhả ra vỏhạt dưa, chỉ vào cây khô trước cửa nói: “Sao Lưu ma ma ngài lại nói nhưvậy, chúng ta cũng không dám nhàn hạ, viện này trong phòng ngoài phòng,không phải là vài người chúng ta dọn dẹp? Chúng ta một người liền haichân hai tay, sao có thể lo lắng cẩn thận như vậy?” Tiểu nha đầu mặc áoxanh toát miệng, nhìn lướt qua cánh cửa gỗ lim đang đóng chặt cất cao âm điệu nói: “Muốn trách a, cũng chỉ trách cây cổ thụ khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-trong-sinh-vs-nang-dau-xuyen-qua/1581796/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.