Tôi thất vọng cả về Hoài nữa, tôi cứ nghĩ trong hoàn cảnh này thím ấy phải hối lỗi hoặc chí ít cũng phải thấy xấu hổ vì những việc mà mình làm. Không ngờ rằng thím ấy vẫn thản nhiên mà nói lời mỉa mai chồng.
Nãy giờ tôi vẫn im lặng, vì tôi thích nhất là quan sát nét mặt của từng người, và cũng vì tôi biết chồng tôi đã có cách giải quyết của anh ấy nên không muốn xen vào.
Cả nhà khi nghe xong câu nói của Hoài ai nấy cũng đều đưa ánh mắt thất vọng sang nhìn chú út. Chỉ duy nhất mẹ chồng tôi chỉ tay vào mặt Hoài mà chửi:
- Tao biết ngay mà, cái loại đĩ thoã lăng loàn như mày thì làm sao mà tin được, tao nghi ngờ thì mày còn làm bộ như là oan ức. Còn khóc lóc hờn dỗi, bây giờ thì sao hả con khốn, mày bắt con bà đổ vỏ, mày còn lừa cả gia đình bà.Uổng công bấy lấu nay tao chăm sóc nuôi con tu hú cho mày. Ngay từ đầu tao đã biết mày là cái loại chẳng ra gì rồi, chỉ tội nghiệp con tao nó bị mày qua mặt.
Hoài cười phá lên mà rằng:
- Qua mặt mẹ nói đến hay, từ đầu đến cuối hoàn toàn là do anh ta tự nguyện tôi chưa 1 lần bắt ép. Còn mẹ nói từ đầu đã biết tôi chẳng ra gì sao còn đem trầu cau sang rước tôi về làm gì. Hay mẹ cũng giống con trai mẹ, toàn 1 lũ hám tiền.
- Mày.. mày.. nhất định hôm nay tao sẽ không để mày yên đâu.
Hoài nhếch mép tỏ vẻ khinh bỉ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-toi/536548/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.