Mẹ chồng tôi thấy tôi thần người ra thì lại giục:
- Con yên tâm đi, khi kiểm tiền mẹ chắc chắn sẽ trả lại con.
Tôi hít 1 hơi thật sâu rồi nói:
- Mẹ à, con không có ý sợ mẹ không trả, chỉ là… hiện tại tiền mặt vợ chồng con chỉ có vài triệu tiền mặt thôi. Mà vợ chồng con dự định sẽ mua ít vàng mừng chú út nữa nên e rằng là không có dư mẹ ạ.
- Không sao, không có tiền mặt thì cho mẹ vay vàng cũng được.
- Vàng cưới của tụi con chú út đã vay cả rồi, đã thấy chú ấy trả đâu mà có.
Thế là ngay lập tức bà giở giọng với tôi:
- Dâu với trả con, tưởng thế nào, hoá ra nó tính toán với bố mẹ, với anh em nhà chồng từng đồng. Em nó còn lo đám cưới bù đầu mà nó lại có cái suy nghĩ đòi nợ em. Đúng là khác máu tanh lòng có sai bao giờ.
Rõ ràng là bà hỏi vay vàng vợ chồng tôi nên tôi chỉ có ý phân trần là không có, chứ nào có nửa lời đòi lại đâu mà bà bảo tôi tính toán. Bực mình tôi nói:
- Nếu mẹ muốn con không tính toán thì để con gọi điện cho chú Hùng đòi lại cái số vàng kia rồi cho mẹ vay, thế được không mẹ.
Nói rồi tôi chợt nhìn lên đồng hồ mới phát hiện ra sắp muộn giờ nên vội vàng bồng bé Thỏ ra xe, chẳng thèm bận tâm xem bà nói gì nữa. Thời gian qua tôi đã quá hiểu tính bà rồi, làm gì có chuyện đột nhiên bà tử tế với tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/me-chong-toi/536530/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.